Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com

Thursday, December 15, 2011

ĐẠI HỘI QGHC ÚC CHÂU 19-11-2011

ĐÃ DÙNG "TAY DƠ" (Không phải GIƠ TAY) ĐỂ BIỂU QUYẾT.


***Giữ BY/QGHC: Có một vài thắc mắc sau đây :



1- Ai đề nghị định đổi HUY HIỆU gì ?



3- Sao Ban Đại DIỆN không có các chức vụ theo Nội Quy là:



- Tổng Thư Ký ?



- Thủ Quỹ ?



-Và Uỷ Viên TỔ CHỨC sao mà giống như UỶ VIÊN TỔ CHỨC của Đảng Việt Cộng vậy ?./-


Tường Trình Đại Hội CSVQGHC 19/11/2011
Track this topic Email this topic Print this topic
nguyenduynhac
Posted: Dec 15 2011, 05:36 PM

MemberGroup: MembersPosts: 17Member No.: 7Joined: 7-January 06
Hội Cựu Sinh Viên Học Viện Quốc Gia Hành ChánhLiên Bang Úc ChâuWebsite:
http://s15.invisionfree.com/qghcoz - Tel: 613-93868161Tường Trình Đại Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu và Lễ Nhớ Ơn Thầy tại Sydney ngày 19 tháng 11 năm 2011



Ngày 19 tháng 11 vừa qua Đại Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu nhiệm kỳ 2012-2014 đã được tổ chức trọng thể lúc 9 giờ 30 sáng tại Chipping Norton, Sydney, cùng với buổi lễ trang trọng Lễ Nhớ Ơn Thầy và Tưởng Niệm Các Giáo Sư và Cựu Sinh Viên QGHC đã quá vãng.


Tại buổi Đại Hội anh Trần Văn Phan, Chủ Tịch Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu nhiệm kỳ 2009-2011 đọc báo cáo hoạt động và tuyên bố mãn nhiệm. Sau đó nhiều anh chị đã đề cử anh Nguyễn Duy Nhạc vào chức vụ chủ tịch Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu nhiệm kỳ 2012-2014 và


Đại Hội đã biểu quyết bằng cách dơ tay tín nhiệm anh Nhạc vào chức vụ này.


Đại Hội cũng biểu quyết nâng thời gian của nhiệm kỳ Ban Chấp Hành Hội Liên Bang Úc Châu lên ba năm thay vì hai năm như các nhiệm kỳ trước.


Sau khi phát biểu nhận chức, vào cuối buổi Đại Hội anh Nguyễn Duy Nhạc đã tuyên bố thành phần Ban Chấp Hành Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu nhiệm kỳ 2012-2014 như sau:


- Chủ tịch: anh Nguyễn Duy Nhạc

- Phó chủ tịch: các chủ tịch hoặc đại diện các Hội hoặc Gia Đình CSV/QGHC các tiểu bang

- Ủy viên Tài Chánh: chị Quách Nguyệt Minh

- Ủy Viên Văn Nghệ: chị Đăng Lan

- Ủy Viên Tổ Chức: anh Ngô Văn Đượm- Ủy viên Thông Tin: anh Nguyễn Đông Danh.


Tại buổi Đại Hội, quý anh Nguyễn Đức Du và Nguyễn Văn Tâm đã trình bày về một huy hiệu cũ của Học Viện QGHC thời Đệ Nhất Cộng Hòa, đề nghị dùng huy hiệu này làm huy hiệu chính thức cho các hội CSV/QGHC, và sau đó đã phân phối một số huy hiệu để làm lưu niệm.

Nhiều anh chị đưa ý kiến việc thay đổi huy hiệu cần thêm thời gian tham khảo ý kiến rộng rãi hơn.

Ban Tài Chánh cũng đã tổ chức buổi gây quỹ hoạt động cho Hội Liên Bang. Ban Chấp Hành Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu nhiệm kỳ 2012-2014 xin trân trọng cảm ơn anh Trần Văn Phan và Ban Chấp Hành Hội Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu nhiệm kỳ 2009-2011 cùng quý anh chị CSV/QGHC New South Wales đã tổ chức Đại Hội và Lễ Nhớ Ơn Thầy thành công mỹ mãn.Chúng tôi mong đón nhận sự ủng hộ và hợp tác của các Hội, Gia Đình cùng quý anh chị cựu sinh viên từ các tiểu bang Úc Châu cũng như các nước khác trong mọi hoạt động trong tương lai của Hội CSV Quốc Gia Hành Chánh Liên Bang Úc Châu.Thay mặt Ban Chấp Hành Hội CSV/QGHC Úc ChâuNguyễn Duy NhạcTái bút: Xin mời xem video clip về ngày Đại Hội tại http://www.viet-uc.tv và hình ảnh ngày Đại Hội và Lễ tại http://s15.invisionfree.com/qghcoz-------------------Bản này đã điều chỉnh những lỗi của bản trước.

Sunday, December 4, 2011

Như Giữ BY/QGHC đã hứa sẽ trả lời


VỀ SUY NGHĨ và LẬP TRƯỜNG CỦA NGUYỄN DUY NHẠC -ĐS17 - HIỆN THỜI LÀ TÂN CHỦ TỊCH QGHC Liên Bang ÚC CHÂU.







***Giữ BY/QGHC:



Đây là một bài cũ từ năm 2008 đã đăng trên tờ Phật Giáo Dấn Thân, cơ quan ngôn luận của NHÓM ĐỆ TỬ NHẤT HẠNH ở Melbourne- Úc Châu.

Qua bài báo nầy quý đồng môn dù bất cứ ở đâu cũng nhận ra một phần nào quá rõ ràng về tư tưởng và lập trường công khai của Nguyễn Duy Nhạc.

Chúng tôi xin tạm nêu một vài điểm mâu thuẫn trong bài viết dưới đây như sau:

1- Nguyễn duy Nhạc tự xác nhận không phải là đệ tử của Nhất Hạnh. Nhưng tên Nguyễn Duy Nhạc ĐÃ ĐƯỢC NÊU trong BAN BIÊN TẬP của tờ báo ĐẠO PHẬT DẤN THÂN là sao??? Bộ một người ở ngoài mà nhào vô Ban Biên Tập được sao ??? Nhất là tờ báo nầy chuyên về TU HÀNH LẤY VỢ của VC NHẤT HẠNH -CHƠN KHÔNG ???


2- Xin hỏi Nguyễn Duy Nhạc: "Nhất Hạnh tuyên bố tại New York cho rằng VNCH đã thả bom giết chết 200 ngàn dân chúng Bến Tre (quê quán của chơn không ). Thử hỏi lúc đó dân chúng toàn tỉnh Bến Tre (Kiến Hòa) là bao nhiêu ? Độ chừng 300 hay 400 ngàn là cùng vậy mà đã chết hết 200 ngàn thử hỏi câu tuyên bố đó VÔ LƯƠNG và DÃ MAN không ??? Vậy mà Nguyễn Duy Nhạc biện luận Nhất Hạnh là người phản chiến vì biết thương xót nạn nhân của VNCH ? Nguyễn Duy Nhạc cho rằng những ai không như NHẤT HẠNH thì "KHÔNG CÓ TRÁI TIM". Nhất Hạnh tuyên bố láo lếu như thế là CÓ TRÁI TIM thì đúng là TRÁI TIM VIỆT CỘNG có đúng không ???". Nguyễn Duy Nhạc là Cựu công chức VNCH mà ca tụng theo đuôi Nhất Hạnh là ai đây ???


3- Nguyễn Duy Nhạc chẳng chút lo âu vì có HQ, QĐ, NHẤT HẠNH, TUỆ SỸ, TRÍ SIÊU ...

Xin thưa câu nầy hoàn toàn giả dối, đánh lận con đen bằng cách đưa NHẤT HẠNH, TUỆ SỸ, TRÍ SIÊU LÊ MẠNH THÁT là những đứa đi theo VIỆT CỘNG mà đem ghép chung vào danh sách với THÍCH HUYỀN QUANG và QUẢNG ĐỘ. Làm như vậy Nguyễn Duy Nhạc có LƯU MANH không ??? Một bên chống Cộng VÀ MỘT BÊN THEO VIỆT CỘNG, cả 2 bên cùng giúp cho Nguyễn Duy Nhạc "chẳng chút lo âu" là nàm sao ???

Xin mời quý đồng môn tham khảo để tạm thời biết qua tư tưởng và lập trường của NDNhạc, có cái gì cồm cộm không ngay thẳng, nằm im trong đó !?

*Giữ BY/QGHC- 3 Tháng 12, 2011


GÓP Ý CỦA ANH NGUYỄN DUY NHẠC,
HỘI CỰU SV HỌC VIỆN QUỐC GIA HÀNH CHÁNH ÚC CHÂU.

LTS báo ĐPDT
Đây là bài góp ý của anh Nguyễn Duy Nhạc sau khi nghe tin tờ báo Đạo Phật Dấn Thân số 03 không được phép phổ biến trong Hội Chợ Tết do Cộng Đồng NVTD tổ chức tại Sandown Park, Melbourne, mà bị vất vào thùng rác. Lý do thật buồn cười: tờ báo “Procommunist”

Tôi cũng xin được góp một vài ý kiến chung quanh những thảo luận về Thượng Tọa Thích Nhất Hạnh. Đây chỉ là những ý kiến chung, không nhằm trả lời cho ai cả.
Tôi thường nghe nhiều người chỉ trích TT Nhất Hạnh, những chỉ trích nầy phần lớn xoay quanh thái độ phản chiến của TT trước năm 1975 và gần đây qua những chuyến về Việt Nam, và về hoạt động của dòng tu của TT.



Tôi không phải đệ tử của TT Nhất Hạnh cũng không biết nhiều về dòng tu nầy, nhưng tôi có đọc qua một số sách của TT Nhất Hạnh và có để ý tìm hiểu nguyên cớ những điều cáo buộc gán cho TT cũng như những hoạt động của ông từ trước 75 cho đến nay, và sau đây là những điều mà tôi đã nghiệm được.
Trước năm 1975 TT Nhất Hạnh là người phản chiến. Đó không phải là một tội. Những điều ông nói ra, cho dù có thể sai sót về chi tiết, chỉ phản ánh nỗi đau ông cảm thấy trước sự chết chóc của đồng bào của mình, bất kể những sự chết chóc ấy do phe địch, hay do chính phe ta gây nên.


Những người chỉ thấy căm phẫn khi đồng bào ta bị phe địch giết chóc mà không cảm thấy cắn rứt gì cả khi nghe cũng đồng bào mình chết vì bom đạn của phe ta, tôi nghĩ họ chưa thực sự có trái tim Việt Nam.


Nếu chỉ lấy tiêu chuẩn “làm lợi cho cộng sản” làm cơ sở cho lời buộc tội Nhất Hạnh, thì theo tôi, nhiều tướng lãnh của chúng ta có tôi nặng nhất, vì trong nhiều năm họ chỉ dành tâm sức đánh đấm lẫn nhau hơn là đánh địch, qua những cuộc đảo chánh, chỉnh lý, tranh giành quyền bính, khiến tình hình an ninh ngày càng suy sụp.
Đối với những người phản chiến trước 75, theo tôi điều quan trọng là nhìn những hoạt động của họ sau thời điểm đó để xem thực sự họ có là người của bên kia, hoặc họ ngậm tăm trước những bất công và thối nát của chế độ mới, hay họ là những người chân chính như các linh mục Chân Tín và Nguyễn Ngọc Lan dám quay đầu chống lại chế độ. Làm người ai cũng có quyền có chính kiến và có quyền sai lầm, nhưng chỉ những người dám quay đầu công nhận và cố gắng sửa đổi những sai lầm của mình mới là những con người vĩ đại. Những hoạt động của TT Nhất Hạnh từ sau 75, và việc cộng sản đã chống báng sách vở của Nhất Hạnh như thế nào trong bao nhiêu năm nay, chắc chỉ có ai chịu tìm hiểu mới thấy được.
Những người chăm chút chỉ trích TT Nhất Hạnh về thái độ phản chiến của ông lại không hề nhắc đến những hoạt động cứu giúp người tỵ nạn của ông trong bao nhiêu năm ròng. Họ cũng không hề quan tâm đến những ảnh hưởng to lớn về tư tưởng, về văn học, về tình cảm, đặc biệt đối với những thế hệ trẻ, mà ông đã ra sức phát triển trong bao năm qua. Những đệ tử của ông trên nhiều nước trên thế giới họ không đui điếc và ngu xuẩn. Không phải ngẫu nhiên mà ông đã trở thành một trong những vị tăng sĩ Phật Giáo được kính trọng nhất trên thế giới. Những người hâm mộ TT Nhất Hạnh chắc phải ngạc nhiên lắm khi thấy chính những người đồng bào của Thầy của họ lại chối bỏ vị chân tu của mình, vì những lý do mà chắc ai cũng sẽ thấy nực cười.
Tôi cũng đã rất bất bình khi nghe TT Nhất Hạnh chuẩn bị về Việt Nam chuyến thứ nhất , dắt theo gần một trăm vị tăng thân. Như nhiều người khác tôi cũng đã nghĩ rằng ông đang trở thành con bài tuyên truyền cho chính sách tôn giáo của cộng sản. Nhưng rồi tôi cũng tự mình vượt qua được những suy nghĩ nhỏ nhen để nhìn thấy được những ích lợi to lớn mà những hoạt động của ông đem lại, trước nhất là cho đồng bào tại quê nhà. Với những ai cho rằng những buổi nói chuyện Phật pháp, những trai đàn giải oan, cầu siêu ở Việt Nam chẳng đem lại lợi ích gì cho người Việt Nam, tôi không còn gì để nói. Còn việc kết tội TT Nhất Hạnh là “pro-communism”, tôi cho rằng đó là sự thể hiện trình độ ấu trĩ và sự thiếu hiểu biết.


Tôi không trách khi thấy một bà ít học kêu lên là: “Nhất Hạnh đi về Việt Nam, nói chuyện với cộng sản.” Nhưng tôi thật sự lo âu khi thấy nhiều người khá hiểu biết cũng nói điều nầy. Tôi mong họ tìm đọc Nhất Hạnh, tìm hiểu them về hoạt động của Nhất Hạnh trước khi chỉ trích Nhất Hạng (về những chuyến về Việt Nam, xin xem trực tiếp ở Làng Mai, đừng xem những bài trên báo chí Việt Nam). Nhiều người Việt hình như không thích làm điều nầy, họ chỉ thích làm điều dễ dàng, là dung ngay những điều “nghe nói” về một người để chửi bới họ.


Việc vất bỏ một tạp chí Phật học vào thùng rác, nếu thật sự đã xảy ra, là một điều đáng hối hận. Tôi thấy nó không khác chút nào với cách hành sự của chế độ công an trị ở quê nhà. Tiếc thay, những thái độ như vậy dường như đang được chấp nhận. Cũng tiếc thay, những người như chúng ta, chỉ được quyền im lặng. Chả trách, hầu hết, nếu không nói là tất cả, hội đoàn trong cộng đồng chúng ta dần dà đều rơi vào tình trạng tan rã vì những chia rẽ, vu khống, cáo buộc, tẩy chay, v.v…, trong khi cộng sản chỉ ngồi vui “tọa hưởng kỳ thành” nhìn phe ta đánh phe mình. Nó không vui sao được khi thấy hầu hết những người mà nó gờm nhất nay đều đã được đội cái mũ “pro-communism”.


Nó sẽ còn tiếp tục vui ngày nào mà chúng ta còn dồn hết nổ lực chống vài anh ca sĩ từ Việt Nam qua, còn biểu tình vì cái khóa thắt lưng một anh ca sĩ, còn nổi đóa vì ông thầy tu cứ muốn gọi đạo Phật là đạo Bụt, hay còn đánh nhau vì sự lựa chọn giữa hai cái tên Little Saigon hay là Saigon Business Center.
Để kết thúc ý kiến của tôi, xin biểu lộ một chút lạc quan. Tôi nghĩ gần đây cộng sản đang ra sức ve vuốt Phật giáo để đạt mục tiêu của họ, mà theo sự suy nghĩ của tôi, là áp dụng công thức tam đoạn luận: “vì Phật giáo rất gần với dân tộc, và vì cộng sản cũng rất gần với dân tộc, nên Phật giáo cũng rất gần với cộng sản.”



Tôi chẳng chút lo âu về điều nầy, vì chúng ta có Huyền Quang, Quảng Độ, Nhất Hạnh, Tuệ Sỹ, Trí Siêu …


Những vị cao tăng của chúng ta chắc chắn phải cao kiến hơn tầng lớp lãnh đạo cộng sản rất nhiều. Trí huệ của các thầy chắc chắn sẽ vượt lên trên những tiếng nói tỵ hiềm, tranh chấp , nhỏ nhen vẫn còn cất lên đâu đó.
“ Lời thật mất long”, tôi xin lỗi nếu những lời tôi nói có gây sự mất lòng.
16/02/08

Nguyễn Duy nhạc