Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com

Tuesday, March 26, 2019

PHẢI VÔ TƯ CÔNG NHẬN 2 ANH NGÔ VĂN ĐƯỢM VÀ LÊ VĂN THÁI CÓ CÔNG HÀNG ĐẦU TRONG VIỆC TỔ CHỨC HỘI NGỘ QGHC 2018 TẠI SYDNEY THÀNH CÔNG NGÒAI DỰ ĐÓAN ....

SAO NAY LẠI CÓ THÔNG BÁO NẦY CHO THẤY ANH ĐƯỢM ĐÃ CÓ ĐIỀU GÌ GÂY BẤT NHƯ Ý VỚI ANH NHAN TỬ HÀ CHĂNG ? CHÍNH ANH ĐƯỢM LÀ NGƯỜI SỐT SẮNG ĐỀ CỬ ANH NHAN TỬ HÀ GIỮ CHỨC VỤ CT HỘI QGHC ÚC CHÂU - ANH ĐƯỢM ĐÃ NHANH CHÓNG "KINH QUA" THỜI GIAN ỨNG CỬ MÀ ĐI THẲNG VÀO "ĐỀ CỬ" TRONG KHI BAN ĐIỀU HÀNH BẦU CỬ CHƯA CÓ MỘT LỜI PHÁT BIỂU HAY QUYẾT ĐỊNH GÌ CẢ - ANH ĐƯỢM ĐÃ CƯỚP THỜI CƠ "TÍN NHIỆM" ANH NHAN TỬ HÀ VÌ E CÓ NGƯỜI KHÁC ỨNG CỬ - VẬY MÀ NAY ĐỌC THÔNG BÁO NẦY AI CŨNG BIẾT GIỮA ANH ĐƯỢM VÀ ANH NHAN TỬ HÀ ĐÃ KHÔNG CÙNG SÁNH BƯỚC CHĂNG ? HÌNH NHƯ BTC HỘI NGỘ 5 TẠI WASH.D.C ĐÃ RA THÔNG BÁO NHỜ ANH ĐƯỢM GIÙM LIÊN LẠC THU TIỀN ANH EM Ở ÚC THAM DỰ CHO TIỆN LỢI CHỨ KHÔNG CÓ GÌ MỜ ÁM ĐẾN ĐỘ ANH NHAN TỬ HÀ PHẢI RA THÔNG BÁO ĐỀ CẬP CHUYỆN PHÁP LÝ NẦY ?! - SAO ANH NHAN TỬ HÀ KHÔNG THÔNG BÁO NGAY KHI CÓ SỰ THAY ĐỔI CHỨC VỤ TTK GIỮA ANH ĐƯỢM VÀ NGUYỄN DUY NHẠC? Chắc là chuyện lo xa của anh Hà thôi phải không quý đồng môn QGHC Úc Châu ?! Thân kính - lhxưa-14.
========================
THÔNG BÁO

Melbourne, ngày 26 tháng 3 năm 2019
Kính Thưa Quý Anh Chị,

 Sau khi nhận được email của Anh Ngô Văn Đượm phổ biến chi tiết về việc đóng tiền tham dự Hội Ngộ Liên Khoá Kỳ 5 tại Washington DC, cũng như nhận được một số câu hỏi của vài đồng môn về vai trò của Anh Ngô Văn Đượm, tôi nhận thấy cần phải minh xác hai điểm về vai trò của Anh Đượm trong tổ chức của Hội Cựu SV QGHC Liên Bang Úc Châu hiện nay, để tránh mọi sự hiểu lầm có thể xảy ra trong tương lai.

1-  Trong phiên họp Đại Hội Cựu SV QGHC Liên Bang Úc Châu, tôi có nêu tên Anh Ngô văn Đượm trong vai trò Tổng Thư Ký Liên Bang Úc Châu của Ban Chấp Hành nhiệm kỳ 2018 - 2021. Tuy nhiên, sau đó Anh Đượm đã liên lạc từ chối đảm nhận vai trò Tổng Thư Ký của Liên Bang và tôi đã mời được Anh Nguyễn Duy Nhạc (ĐS17) đồng ý nhận chức vụ này thay Anh Đượm. Do đó tôi xin được thông báo với Quý Anh Chị về sự thay đổi nhân sự của Ban Chấp Hành Cựu SV QGHC Liên Bang hiện nay.

2- Ngoài ra, Tổ Chức Cựu SV QGHC Liên Bang Úc Châu hiện không hề có vai trò " Đại Diện tại Úc cho Ban Tổ Chức Hội Ngộ Kỳ 5" mà Anh Ngô Văn Đượm đã tự xưng trong email của Anh. Tuy rằng tôi luôn luôn hoan nghênh các đóng góp của Anh Đượm, cũng như của bất kỳ Quý Anh Chị đồng môn nào khác, do kinh nghiệm tổ chức của mình trong nỗ lực chung để tổ chức thành công Hội Ngộ Kỳ 5 tại Washington DC, tôi nhận thấy có trách nhiệm cần phải thông báo để minh xác với Quý Anh Chị Đồng Môn rằng Hội Cựu SV QGHC Liên Bang sẽ không chịu trách nhiệm về phương diện pháp lý các giao dịch tài chính của Quý Anh Chị với cá nhân Anh Ngô Văn Đượm ( David Ngô) trong việc đóng tiền tham dự Hội Ngộ Liên Khoá Kỳ 5 tại Washington DC. Quan hệ giữa Quý Anh Chị và Anh Đượm, nếu có, sẽ hoàn toàn đặt trên căn bản tin tưởng giữa đôi bên mà thôi. Hội Cựu SV QGHC Liên Bang sẽ không can dự vào sự giao dịch này.

Thông Báo này sẽ được phổ biến đến tất cả Quý Anh Chị Đồng Môn ở Úc Châu và sẽ được đăng trên trang nhà để tiện theo dõi.

Thân kính,

TM Ban Chấp hành Hội Cựu SV QGHC Liên Bang

Nhan Tử Hà 


Sunday, March 24, 2019


Ông Phó Đốc Sự
***

        Năm 1972 tốt nghiệp ra trường tôi chọn nhiệm sở về tỉnh Kontum. Đa phần sinh viên các khóa mới ra trường đều phục vụ ở các tỉnh xa Sài Gòn hay các tỉnh nhỏ thường được xếp là vùng nước độc, có lãnh tiền phụ cấp và thăng trật nhanh hơn, một năm rưỡi so với hai năm ở các tỉnh lớn, đông dân và tương đối an ninh. Lúc bấy giờ rất hăng hái, lòng tràn đầy nhiệt huyết dấn thân phục vụ đất nước, cho dù đi bất cứ nơi đâu. Hơn nữa khi chọn về những nơi lừng danh chiến trận như Bình Long, Trị Thiên hay Kontum thì toàn thể hội trường anh em vỗ tay hò hét nhiệt liệt tán dương. Chỉ có vậy thôi, cũng đủ để tự hào như người anh hùng sắp ra trận.

        Trước khi rời Sài Gòn tôi ra đường Lê Lợi đi dọc theo vỉa hè để tìm mua một tấm bản đồ tỉnh Kontum cở lớn dùng để treo tường hay lót dưới bàn có phủ kính dày. Ghé qua văn phòng Bộ Nội Vụ nhận sự vụ lệnh và giấy trưng vận Hàng Không Việt Nam đi Pleiku. Khi ấy, sau “Mùa Hè Đỏ Lửa” phi trường Kontum bị hư hại nặng chưa được phục hồi nên đường bay chỉ tới Pleiku và sau đó phải đi xe đò tự túc hơn 40 cây số nữa để lên Kontum. May mắn, nhiệm sở có hai chỗ mà anh bạn cùng đi với tôi lại là người quê quán ở đó nên cũng yên tâm.

        Hành lý mẹ xếp chật cứng va li không còn chỗ trống nên một số sách còn gởi trong Ký Túc Xá hôm dọn trả phòng về quê đành phải để lại nhờ Bác Giám thị giữ dùm, chờ lần tới về Sài Gòn sẽ lấy. Chỉ nhét duy nhất một quyển “Soạn Thảo Công Văn” của Giáo Sư Lê Thái Ất và một con dấu bằng đồng khắc tên tôi để làm hành trang lên đường.

        Khi nhận nhiệm sở, ban đầu Trung tá Tỉnh trưởng định cử tôi đi làm Phó quận Kontum (Châu thành) nhưng sau đó vì nhu cầu ổn định và tổ chức bầu cử bổ khuyết hầu hết các Ủy Ban hành chánh xã nên đã giữ tôi ở lại làm Trưởng Ty Hành Chánh thuộc Tòa Hành Chánh tỉnh. Công việc tương đối bề bộn nhưng may mắn, Ty có được hai Chủ sự phòng lớn tuổi rất giỏi có thâm niên công vụ gần 20 năm nên mọi vấn đề đều được nhanh chóng giải quyết. Tôi tin tưởng hoàn toàn.

        Công việc hằng ngày vẫn như các cơ quan hành chánh khác, nhưng đặc biệt Ty Hành Chánh đảm trách phần vụ công chứng hay thị thực bản sao nên tiếp xúc với dân chúng trực tiếp nhiều nhất. Có hôm nguyên một nhóm nữ sinh lên tòa hành chánh tỉnh chờ xin thị thực bản sao giấy tờ để nộp đơn dự thi Tú Tài 2. Các cô xì xầm ông Trưởng Ty trẻ quá. Nói nhỏ nhau nghe.

        - Tốt nghiệp Đại học mà ra chỉ ký tên thôi sao? 

        Nhớ hôm đầu tiên khi nhận bàn giao Ty vui lắm. Cả tòa hành chánh ngoài ông Phó Tỉnh trưởng chỉ có ba ông thuộc ngạch Đốc sự và tôi là người trẻ nhất mới ra trường. Không nhìn đâu xa tôi cũng dư biết là cánh nữ thư ký đang dõi theo, cười nói khúc khích mỗi khi tôi đi ngang qua văn phòng. Ngồi chưa hết buổi, cô thư ký phụ trách phần hành duyệt xét văn bản đi thẳng vào bàn giấy Trưởng Ty. Bẽn lẽn cô đưa cho tôi xem con dấu ấn ký và môt tờ công văn làm mẫu đã đóng dấu sẵn.

        - Ông Ty xem có vừa đủ khoảng cách để ký tên không ?

        Phía dưới tờ công văn mẫu có in dấu hai hàng chữ màu đỏ như son còn chưa ráo mực.
        Trần Bạch Thu
          Phó Đốc Sự


        Tôi gật đầu hơi hãnh diện, lần đầu tiên trong đời mình có danh phận. Lúc bấy giờ ở tỉnh nhỏ xa xôi, nhất là miền cao nguyên còn rất ít công chức ngạch A. Từ đó tôi nổi tiếng với danh xưng là ông “Phó Đốc Sự” cho dù sau nầy có giữ chức vụ gì hay đi bất cứ nơi đâu trong Thị xã.

        Kontum là tỉnh thuộc loại B tuy lãnh thổ rộng lớn nhưng ít dân, ngoài thị xã gần 35 ngàn người Kinh, còn lại cũng khoảng hơn 40 ngàn người ở các quận, đa số trong các buôn làng người Thượng, nhiều sắc dân khác nhau sống rải rác tận trong rừng sâu. Do đó mà công việc điều hành các hoạt đông về hành chánh thuần túy tương đối thong thả và dễ dàng. Ngày hai buổi ở tòa hành chánh ra là hết việc. Lại nữa, ông Trưởng Ty tiền nhiệm là người mẫn cán, sắp xếp công việc rất khoa học và ngăn nắp. Ông đã được Bộ cử đi tu nghiệp bên Mỹ trước khi tôi lên thay thế cho nên công việc đã ít mà đâu đã vào đấy nên rất rộng thời giờ.  

        Buổi chiều tối tôi thường hay đi bộ băng ngang qua đường Nguyễn Huệ đến chơi ở nhà Thầy Danh, hiệu trưởng trường Hoàng Đạo, Kontum. Gia đình Thầy ngoài vợ còn hai cô em gái hết thảy cả bốn người đều là giáo sư giảng dạy ở trường Trung học trong tỉnh. Có một hôm Thầy Danh và các thầy tụ tập ở nhà ăn uống vui chơi. Được biết tôi có thời gian dạy học ở Trường Tư thục Đồng Nai, Sài Gòn nên Thầy Danh  phấn chí bảo: 

        - Hay là ông Phó mở lớp luyện thi Tú Tài 2 đi.

        Tưởng là chuyện phiếm nhưng sau đó tôi lại thấy thích nên làm thiệt. Tôi bắt đầu quan hệ với Bác Luận, Nghị viên Hội đồng tỉnh nhờ can thiệp với Thầy hiệu trưởng trường Bồ Đề để mượn phòng lớp trống mở lớp luyện thi vào buổi tối. Thế là tôi giăng bảng quảng cáo lớp luyện thi Tú Tài 2 môn Toán, Lý Hóa trước cổng trường Hoàng Đạo, trường trung học công lập duy nhất của tỉnh Kontum.

        Lần đầu tiên ở tỉnh có mở lớp luyện thi ban đêm nên học sinh đến rất đông, chật kín phòng học. Tôi cùng với Thầy Danh quyết định tổ chức lớp học theo lối tự quản. Học sinh cử đại diện thu học phí sao cho đủ trang trải chi phí phòng ốc và điện. Còn phần tiền trả cho các thầy tình nguyện chỉ có tính cách tượng trưng. Ban đầu, tôi phụ trách môn Toán kiêm quản lý cùng với các em, còn hai môn Vật lý và Hóa học là do các thầy ở truờng Hoàng Đạo đảm trách. Được một thời gian tôi giao hẳn lại cho các thầy điều hành lớp học cũng như xin giấy phép. Sở dĩ tôi giao hẳn cho các thầy là vì có dư luận trong giới giáo chức đồn đại không tốt. Họ không gọi là lớp luyện thi mà mỉa mai gọi là lớp đêm của ông “Phó Đốc Sự.”

        Tiếng lành đồn xa, Linh Mục Nguyễn Hữu Nghị, Hiệu trưởng trường Trung học Lê Hữu Từ biết việc tôi làm nên Cha rất ưu ái mời tôi về cộng tác với trường “muốn dạy ở lớp hay sinh hoạt học đường với các em cũng được.” Sinh hoạt ở các trường đạo rất chú trọng về phần tôn giáo và là một phần không nhỏ trong sinh hoạt của nhà trường. Cha đề nghị với tôi sinh hoạt cuối tuần qua các buổi nói chuyện với học sinh về các đề tài nhằm hướng các em về những điều tốt đẹp hơn. Suy nghĩ cẩn thận và có tính thời sự tôi chọn bài thuyết trình đầu tiên ở trường là đề tài “Tuổi Trẻ và Ma Túy.” Tiếng vang rất lớn nên sau đó Cha mở rộng chương trình cho học sinh toàn tỉnh về trường mỗi chiều thứ Bảy cuối tuần để dự các buổi thuyết trình của tôi và có thảo luận cũng như trả lời các câu hỏi của các em.

        Thêm vào đó, kể từ tháng 7 năm 1973 sau khi tốt nghiệp khóa “Quản trị hành chánh căn bản” ở Viện Tu Nghiệp Quốc Gia, Sài Gòn tôi trở thành giảng viên chính thức của Trung tâm Tu nghiệp tỉnh Kontum. Đáng nhớ nhất là trong một dịp Đại hội Quân cán chính được tổ chức tại khu định cư Ngok Long ở ngã ba Tân Phú, tôi được chỉ định thuyết trình về đề tài “Cách mạng Hành chánh.” Trước hằng trăm quân nhân, viên chức trong toàn tỉnh, tôi đã trình bày những thay đổi mới trong cách tổ chức và điều hành các cơ sở chính quyền cũng như làm thế nào để tăng hiệu năng phục vụ dân chúng. Hình ảnh ông “Phó Đốc Sự” trẻ, thuyết trình hay và đầy thiện chí đã lan nhanh khắp tỉnh lỵ. 

        Tỉnh nhỏ nên càng hoạt động ra bên ngoài thì càng được nhiều người biết đến, nhất là các vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo. Đa số dân Kontum theo đạo Thiên chúa nên các khu phố trong thị xã và các làng ven đều có rất nhiều nhà thờ như Nhà thờ Gỗ, Tân Hương, Phương Nghĩa, Phương Quý, Plei Rơhai, Phương Hòa, Kon Rơbang … Sự quan hệ tốt đẹp với các Linh mục cũng đem lại nhiều hiệu quả trong công vụ, đặc biệt là đối với đồng bào Thượng.

        Đến cuối năm công việc rất bề bộn, ngoài phần việc hằng ngày, Ty Hành Chánh còn lo soạn thảo quyển “Địa Phương Chí” tỉnh Kontum mà phần lớn là thu thập tài liệu và thống kê từ các Ty, Sở liên quan trong tỉnh để cập nhật hóa thông tin. Công việc thứ hai là phối hợp với Ty Điền Địa và Ty Lâm Nghiệp để thiết lập hằng năm bản đồ các “Khu vực sinh sống chính của đồng bào Thượng” gởi về Sài Gòn để ban hành Nghị định chính thức qui định những khu vực nầy. Bởi vì vẫn còn theo đời sống du mục nên người Thượng thường mỗi năm đi xa hơn đốt rừng làm rẫy, canh tác ở những khu vực mới, vài ba năm mới trở lại chỗ cũ. Do đó để bảo vệ quyền lợi về đất đai cho họ, chính quyền qui hoạch các khu vực nầy thuộc quyền sở hữu của người Thượng. Cấm mua bán, sang nhượng hay chuyển đổi đất đai dưới mọi hình thức.

        Về nhân sự tại Tòa hành chánh, cuối năm một số viên chức thâm niên được chuyển đổi đi nơi khác nên có sự sắp xếp lại, tôi được đề bạt giữ chức vụ Trưởng Ty Kinh Tế. Thường thì hai Ty hoạt động mạnh nhất trong Tòa tỉnh là Ty Tài Chánh và Ty Kinh Tế. Chỉ nhìn thoáng qua thôi, nhân viên ai cũng nhận biết được sự tín nhiệm của cấp trên đối với người đứng đầu của hai Ty nầy. Phần khác, ngoài sự tín nhiệm còn là vấn đề bổng lộc ở đây. Điều hành hoạt động kinh tế, tài chánh toàn tỉnh là một công việc rất phức tạp cả công lẫn tư.

        Thật ra, thế hệ chúng tôi sinh ra khi nước nhà đã giành được độc lập và lớn lên được đi học chương trình Việt ngữ hoàn toàn, khác với thế hệ trước dưới chế độ thuộc địa với tiếng Pháp là ngôn ngữ chính ở nhà trường cũng như ở công sở nên cung cách quan liêu vẫn còn và mức độ thân dân cũng chưa thành nếp như các nước tân tiến. Do đó khi chúng tôi ra trường lớp trẻ thuộc tầng lớp mới khi làm việc cũng có nhiều điều mà thế hệ trước vẫn còn vướng mắc. 

        Điểm khác biệt chính yếu giữa chúng tôi với thành phần công chức cũ là ý thức về chính trị. Thế hệ chúng tôi có nhiều điều kiện thuận lợi hơn để tham gia hoặc quan tâm đến các vấn đề chính trị đương thời trong những năm theo học ở bậc Đại học. Phải nói một cách công bằng là đa phần sinh viên đều ra sức rèn luyện về kỹ năng và đạo đức để phục vụ đất nước. Chỉ thiểu số là tham gia vào các phong trào thiên tả chống chánh phủ.  Ngoài ra, một số có tham vọng chính trị còn tham gia trực tiếp các đảng phái hoạt động hợp pháp hoặc gia nhập rộng rải vào các phong trào cải tiến dân sinh, dân trí … Tôi được bầu làm Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Đoàn Sinh Viên Phật Tử Hành Chánh trong những năm theo học ở Học Viện QGHC.

        Kontum là tỉnh địa đầu giới tuyến lại là nơi xa xôi heo hút, chuyển vận khó khăn nên vấn đề tiếp liệu rất phức tạp, nhất là vấn đề gạo cung ứng tại địa phương. Hằng tháng các đại bài gạo ở tỉnh đều xin giấy phép về Sài Gòn để mua gạo theo số lượng do Bộ Kinh Tế ấn định với giá tiếp tế chở về tỉnh phân phối và bán lại cho dân chúng. Giá cả do Ủy Ban Vật Giá tỉnh qui định tùy theo thị trường. Căn cứ vào giá tiếp tế tại Sài Gòn cộng thêm với phí vận chuyển sẽ thành ra giá phân phối tại địa phương. 

        Ty Kinh Tế có nhiệm vụ hết sức quan trọng là kiểm kê số lượng gạo chở về địa phương có đúng theo như trong giấy phép hay không. Đường xa, phương tiện chuyên chở đắt đỏ nên các thương gia thường tuồn gạo ra thị trường chợ đen bán luôn tại Sài Gòn, nhưng giá cao ngất ngưởng là khi chở về qua những khu rừng vắng, thông đồng với thợ làm rừng bán cho các tay kinh tài của phía Cộng sản. Do đó mà giá gạo thực tế bao giờ cũng rất cao hơn nhiều so với giá phân phối vì gạo luôn luôn hút trên thị trường.

        Trước khi kiểm kê kho gạo của các đại bài trong tỉnh, tôi đã từ chối nhận tiền từ một nhân viên trong Ty qua môi giới của các đại bài gạo trong tỉnh. Sau đó, tôi họp tất cả nhân viên Ty và qui định không được nhận tiền biếu xén từ các thương gia. Từ lâu, tôi vẫn quan niệm rằng bất cứ mối quan hệ bất chính nào dù có kín đáo đến đâu, theo thời gian rồi mọi người cũng sẽ biết nên ráng giữ phần mình không làm điều gì sai trái.

        Dĩ nhiên, tiếng đồn lan ra khắp nơi, nào là  “ngựa non háo đá” “người hùng giờ thứ hăm lăm” v..v… Nhưng vấn đề là cấp trên sẽ phản ứng ra sao. May mắn, Trung Tá Tỉnh trưởng là người đi lễ Nhà thờ mỗi chiều khi không bận hành quân còn ông Phó Tỉnh trưởng lại là đàn anh hiểu biết cùng thế hệ 40 nên rất đồng tình và có lời khuyên là chậm rải không nên làm mạnh. Một số đại bài gạo bị thu hồi giấy phép kinh doanh và không được cấp giấy phép mua gạo với giá chính thức từ các cơ quan tiếp vận ở Sài Gòn.

        Tình hình sau đó cải tiến thấy rõ, công việc kiểm tra và trình ký sổ gạo hằng tuần tương đối đi vào nề nếp. Gạo tồn kho ở các đại bài gia tăng dần theo đúng qui định. Giá cả gạo thóc ở mức ổn định. Tôi trình cấp trên tháo kho an toàn theo đúng thời hạn để điều hòa thị trường gạo trong toàn tỉnh. Trước đây tỷ lệ hao hụt kho an toàn là 1% thường dành chia riêng cho nhân viên coi kho và các phần hành liên hệ. Hoặc có khi cấp trên chỉ thị miệng dành biếu cho người nầy, người kia khi có quen biết với sếp vài ba bao gạo nên rất khó theo dõi và kiểm soát. Tôi trình với Trung tá Tỉnh trưởng ngoài phần hao hụt thật, số còn dư nên xung vào quỹ xã hội chi dùng chính thức cho các cơ quan từ thiện khi cần. Ông đồng ý và rất hoan nghênh cho nên mỗi khi có tháo kho, các Cha, Thầy ở vùng sâu, vùng xa mỗi nơi về nhận 5, 3 bao gạo trợ giúp. Tuy ít nhưng cũng là một sự thay đổi rất lớn trong quan hệ giữa chính quyền và nhân dân. 

        Được gần nửa năm, Trung tá Tỉnh trưởng có yêu cầu cần một ông Phó quận phụ giúp đắc lực ông Thiếu Tá Quận trưởng thực hiện các chương trình định cư cho gần 10 ngàn người di tản về từ các vùng chiến sự trước đây như Dakto, Daksut, Tân Cảnh … Tôi tình nguyện. Dư luận bên ngoài xầm xì “chắc là bị đì” “một cánh én không làm nổi mùa xuân”  v..v… Hơn nữa, sau hội thảo toàn quốc về cải tổ tại Bộ Kinh Tế, các Ty Kinh Tế tỉnh sẽ chuyển đổi trực thuộc về Bộ Kinh Tế với nhân sự ổn định và quyền hành được xem như là cơ quan tự quản tại địa phương. Vị thế Trưởng Ty Kinh Tế đang lên, thế mà tôi lại tình nguyện chuyển về quận, nơi đang có nhiều khó khăn, bề bộn không ai muốn đi.      

       Tôi xuống quận nhận nhiệm sở và đồng thời được chỉ định làm Phát ngân viên của quỹ định cư. Chính quyền bắt đầu xây sửa lại các cơ sở hạ tầng cũng như mở mang thêm đường xá ở các khu định cư mới của đồng bào tị nạn.  Khu định cư Ngok Long được thành lập ở ngã ba Tân Phú là nơi tạm trú và sinh hoạt của người định cư lớn nhất. Ngoài công việc thường nhật ở văn phòng quận tôi còn tham gia vào việc cấp phát tiền và phẩm vật cứu trợ cho đồng bào trong các trại định cư hoặc ở những nơi xa xôi, hẻo lánh trong các buôn làng của người Thượng. Gần thì dùng xe jeep của quận, xa thì liên lạc di chuyển bằng trực thăng. Dân chúng lục đục trở về lại địa phương mua bán, làm ăn ngày càng đông đúc, trường học mở cửa lại cho kịp mùa thi cử.

        Lịch cấp phát tiền định cư được qui định từng khu vực và thời gian hoàn tất chương trình là trong vòng 6 tháng. Sau đó có thể xin trung ương gia hạn thêm 3 tháng, nếu chương trình không thể hoàn tất đúng hạn. Ty Xã Hội phối hợp với các cơ quan liên hệ trong tỉnh để kiểm tra lập bảng danh sách người tị nạn từng khu vực, hay từng xã để cấp phát nhu yếu phẩm, gạo, thực phẩm, áo quần, mùng mền. Tôi là phát ngân viên phụ trách nhận và cấp phát tiền cho từng người dân tị nạn căn cứ theo danh sách. Theo luật, Phát ngân viên sau khi có quyết định của tỉnh phải mở một trương mục không lời ở Ty Ngân Khố để lưu giữ tiền mặt. Mỗi tuần 3 ngày tôi đi cùng một ủy ban cấp phát gồm đại diện Hội Đồng Tỉnh, Ty Xã Hội, Ty Sắc Tộc … đến tận nơi phát tiền cứu trợ định cư. Số tiền giải ngân lên đến hằng triệu đồng. Sau 3 ngày phát tiền nếu còn dư lại chưa phát kịp thì ký thác vào trương mục không lời ở Ty Ngân Khố.

        Được vài tuần, Bác Thông, Trưởng Ty Ngân Khố tỉnh, buổi sáng trong khi chờ đợi thủ tục để lãnh tiền thường hay mời tôi lên văn phòng cà phê và chuyện vãn. Có hôm Bác còn định mời ra quán ăn sáng nhưng tôi từ chối vì sau khi lãnh tiền xong còn phải lo đi đến nơi cấp phát cho sớm. Đôi khi còn phải ra bãi đáp trước để chờ trực thăng đến rước, sợ bị trễ. 

        - Ra quán ăn sáng một tiếng đồng hồ thì phát về sớm hơn một tiếng. Bác nói đùa.

        - Tôi không hiểu ý Bác. 

        Thấy lạ, tôi hơi tò mò nhận lời với Bác ra quán ăn sáng với nhau. Khi về, nhân viên Ngân Khố vẫn chưa xuất tiền vì chưa có lệnh của ông Trưởng Ty. Tôi ra ngoài chờ.

        Sau nầy đúng thật, tôi là Phát ngân viên luôn về sớm và không có khiếu nại của dân chúng bao giờ. Bác Thông thường ra lệnh xuất tiền mới trong kho và nhân viên chỉ đo bằng thước là biết số lượng nên khi nhận tiền rất chính xác, không mất nhiều thì giờ để đếm. Khi phát cho dân chúng, chỉ xem theo số thứ tự mà rứt ra nên ít sai sót. Dân Thượng rất thật thà khoe với các Cha là ông Phó Thu luôn phát tiền mới và đầy đủ.

        Bác Thông thương và giúp đỡ tôi thật tình. Bác làm Trưởng Kho Bạc ở tỉnh từ thời Pháp thuộc. Bác hay khen tôi không phải vì giỏi mà vì công việc tôi làm. Rõ ràng với số tiền lãnh ra hằng tuần lên đến hơn 5 triệu đồng và thời gian phát có thể kéo dài cả tháng trời. Bác chỉ cần xem qua số tiền tôi ký thác vào trương mục không lời là biết ngay, Phát ngân viên làm đúng hay sai. Chỉ cần gian ý mở một vài trương mục có lời bí mật ở các ngân hàng trong tỉnh thì với số tiền ký thác 5, 10 triệu đồng sẽ sinh lời mỗi tháng là bao nhiêu. Bác Thông biết rất rõ. Ngoài ra, Bác còn làm Biện ở Nhà thờ Tân Hương nơi Trung tá Tỉnh Trưởng đi lễ mỗi chiều. Vì vậy tôi luôn luôn được khen ngợi trong những lần họp báo cáo công tác hằng tháng.

        Trong thời gian đi xuống các làng, xã để cấp phát tiền trợ cấp định cư, thường là tập trung dân chúng ở các trụ sở Ủy Ban Hành chánh xã, tôi nhận thấy có nhiều nơi, nhất là các xã vùng sâu, vùng xa luôn vắng mặt các viên chức phụ trách thông thường như thư ký có khi đến cả ông Phó xã trưởng hành chánh. Cho nên đến kỳ lập sổ lương cho các viên chức xã ấp trong toàn quận, ông Trưởng ban Hành chánh đệ trình danh sách rất đầy đủ, tôi hơi nghi ngờ nên xem lại. Ông nói:

        - Chỉ căn cứ theo danh sách đã có từ trước đến nay thôi ông Phó. 

        Tôi im lặng và chờ kiểm tra. Được một vài ngày, ông Trưởng ban cho biết sự thật là trong danh sách có một số đã vắng mặt từ lâu rồi sau chiến cuộc, có thể họ đã theo gia đình di cư đi nơi khác, nhưng sổ lương vẫn làm như cũ và số tiền thặng dư vẫn lãnh ra để chi xài cho các việc khác không chính thức như giao tế, ủy lạo, tiệc tùng hay sửa chữa linh tinh trong quận. Dĩ nhiên, ông nói thật là trong đó cũng có phần quỹ đen cho ông Phó.

        Lúc bấy giờ tôi tự dưng thấy nhớ đến Thầy Bông vô cùng và nhớ luôn bài xã luận đăng trên báo “Cấp Tiến” với tiêu đề “Những con chuột ăn mòn nền Xã.” Sau đó tôi trình với Thiếu tá Quận trưởng để gởi danh sách về tỉnh xin giải nhiệm các viên chức không còn làm việc ở các văn phòng Ủy ban xã nữa. Ông Quận trưởng nói:

        - Tùy ông Phó.

        Tôi đã từng chứng kiến nhiều nhân viên ở tòa tỉnh giở cơm trưa trong những gà-men cơm trắng với vài con cá khô hoặc hai, ba lát thịt kho mặn. Tôi lưu ý hỏi thăm, họ vẫn vui vẻ cho rằng như thế cũng rất tốt rồi vì còn biết bao nhiêu người còn khó khăn hơn nhiều, chưa kể những người lính hằng ngày, cũng ở gần đây thôi không biết đổ máu và sống chết lúc nào. Từ đó, tôi thường hay cử họ đi công tác trong tỉnh đôi ba lần trong tháng để có thêm tiền công tác phí. Phần tôi với lương bỗng và phụ cấp chính thức cũng đủ để có một đời sống thật sự thoải mái và luôn quan niệm rằng sự liêm chính của người công chức, nhất là cấp chỉ huy là yếu tố căn bản để xây dựng nên một nền công vụ hữu hiệu.

        Đến khoảng đầu tháng 9 năm 1974 khi tôi nhận được Nghị định thăng trật Phó Đốc Sự hạng nhì thì tình hình chính trị tại tỉnh cũng bắt đầu sôi động vì sang năm 1975 sẽ có cuộc bầu cử nhiệm kỳ mới 4 năm Dân Biểu Quốc Hội. Các đảng phái đang chuẩn bị để đưa người ra tranh cử. Phong trào bài trừ tham nhũng do Linh Mục Trần Hữu Thanh thành lập ở Sài Gòn lan rộng ra đến tận các tỉnh.  Tại tỉnh Kontum cũng có một Ủy Ban bài trừ tham nhũng do Linh Mục Nguyễn Hoàng, Chánh xứ Kon Rơbang làm Chủ Tịch. Dân Biểu đương nhiệm cũng chuẩn bị cho việc tái tranh cử trong nhiệm kỳ tới. Báo chí ở Sài Gòn vào cuộc đăng tin giựt gân ở các địa phương gởi về.  Tố cáo tham nhũng là đòn thịnh hành nhất lúc bấy giờ.

        Thiếu Tá Quận trưởng Quận Kontum là người hùng trong chiến cuộc “Mùa Hè Đỏ Lửa” đã chỉ huy lực lượng Địa Phương quân phối hợp với lực lượng Nhảy Dù tái chiếm lại Quân lỵ Kontum và sau đó được vinh thăng Thiếu Tá tại mặt trận. Tại thời điểm sắp sửa tranh cử nầy, chương trình định cư dân tị nạn tương đối hoàn thành tốt đẹp. Danh tiếng và uy tín của ông Quận trưởng đang lên cao tại địa phương, ông biểu lộ ý muốn ra tranh cử chiếc ghế Dân Biểu tại Kontum vào năm 1975.

        Sóng gió nổi lên chính là ở chỗ nầy, các phe phái yếu hơn họp lại đánh phá, họ thu thập các bằng chứng về người cũng như tài liệu gởi về Sài Gòn đăng báo.  Hư thực chưa rõ, nhưng điều hành một chương trình định cư cho gần 10 ngàn người, trong cả năm trời chắc chắn sẽ có nhiều khuyết điểm. Dân Thượng không có giấy tờ hộ tịch và đa số mù chữ nên các hồ sơ chứng minh thanh toán không có chữ ký tên, chỉ toàn là lăn tay. Điểm thứ hai, dân Thượng vẫn còn sống du canh, du cư thường xuyên thay đổi nơi cư trú nên danh sách cấp phát không chính xác, tên tuổi trùng lấp dễ nhầm lẫn, sai sót. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để gởi hồ sơ về cho Ủy Ban bài trừ tham nhũng đăng lên các báo tại Sài Gòn. Cuối cùng, ông Phó Tỉnh truởng và Thiếu Tá Quận trưởng Kontum có lệnh về trình diện Bộ Nôi Vụ chờ điều tra.  

        Trước khi bàn giao, ông Phó Tỉnh trưởng đề cử ông Trưởng Ty Ngân Sách, Kế Toán có ngạch trật cao nhất trong các anh em Quốc Gia Hành Chánh lên thay. Quân đoàn cử một ông Trung Tá Biệt Động Quân lên giữ chức vụ Quận Trưởng Kontum. Lúc bấy giờ tôi đang đi công tác ở Sài Gòn và kết hợp nghỉ phép về Mỹ Tho thăm nhà.

        Nhớ hôm trở ra Kontum, khi vừa tới phi trường thì anh bạn, Trưởng Ty Công Vụ mang xe jeep của quận ra đón, trên đường về nhà, anh bảo rằng tôi đã được Trung Tá Tỉnh trưởng ra Sự Vụ Lệnh cử làm Phó Tỉnh trưởng, chỉ chờ tôi về là ký ban hành. Tôi cười ngất vì nghĩ là anh bạn nói giỡn. Nhưng sau đó anh nghiêm chỉnh bảo là sự thật và mọi người đều đã biết.

        - Về nhà thay đồ nhanh lên rồi đến tòa tỉnh trình diện Trung Tá ngay.

        Khi lên tới Tòa hành chánh tỉnh, mọi người ngóng nhìn tôi tươi cười và luôn miệng chúc mừng Ông Phó. Bấy giờ tôi mới biết là thật rồi, nhưng trong lòng còn lơ mơ, không biết sự tình ra sao. Cũng hồi hộp lắm.

        Khi lên lầu gặp ông Trung úy Bí Thư ở phòng chờ đợi, qua thái độ vui vẻ, bắt tay siết mạnh của viên sĩ quan thân tín nầy tôi tự tin và biết chắc rằng việc gì đã xảy ra. Khoảng vài phút sau,  tôi bước vào văn phòng Tỉnh trưởng. Thật xúc động khi thấy ông bước ra khỏi bàn giấy niềm nở tiến về phía tôi giơ tay siết mạnh. Tôi nói: 

        - Kính chào Trung Tá.

        - Chào ông Phó Tỉnh chứ không phải Phó quận đâu nhé. 

        Trở lại bàn giấy, ông kéo học tủ ra, lấy bản Sự Vụ Lệnh còn mới tinh ký trước mặt tôi và gọi đưa qua văn phòng để sao phổ biến gởi khắp nơi. Tôi ngỏ lời cám ơn ông về sự tín nhiệm và đề bạt nầy. Tôi hứa sẽ cố gắng hết sức mình để hoàn thành nhiệm vụ được giao phó.

        Sau nầy, sự việc được kể lại là sau khi ông Phó đề cử người thay thế, Trung Tá Tỉnh trưởng có tham vấn với một số giới chức thân cận trong tỉnh, cả bên Hội đồng Tỉnh, nhưng quan trọng nhất là ý kiến của Cha chánh xứ họ đạo Tân Hương, Luca Bùi Thủ cùng với các Cha, Thầy. Ngoài ra, Dân Biểu đơn vị Kontum cũng có ý kiến.

        Tất cả đều đồng ý đề nghị lên Trung Tá Tỉnh trưởng, ông Phó Thu là “người trẻ có khả năng và trong sạch hơn cả.” lên thay thế chức vụ Phó Tỉnh trưởng Kontum.

        Sau mấy ngày làm việc cật lực, lễ bàn giao chức vụ chính thức được ký kết vào buổi sáng, buổi chiều tối có mở tiệc lớn trong sân Dinh Tỉnh trưởng với sự tham dự đông đảo của hầu hết các Trưởng Ty, Sở trong tỉnh cũng như các sĩ quan Trưởng phòng thuộc Tiểu khu Kontum. Thành phần quan khách gồm ông Chủ tịch Hội đồng tỉnh và các Nghị viên. Các Linh Mục, Thượng Tọa và Nhân sĩ địa phương cùng với toàn thể nhân viên Tòa Hành Chánh tỉnh.

        Phần phát biểu của tôi đầy xúc động, gởi lời cám ơn chân thành đến Trung Tá Tỉnh trưởng, đặc biệt là với các vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo. Kế đến là phần chúc mừng của các đại diện ban, ngành. Dân biểu đơn vị địa phương Kontum đã hết lời ca ngợi ông Tân Phó Tỉnh trưởng và hy vọng rằng một chương mới tốt đẹp hơn sẽ được mở ra cho tỉnh nhà. 
        Trần Bạch Thu
       
Long Beach 11/2018

Tuesday, March 12, 2019

Một Lời Cảm Ơn – Thư và Tạo

Thưa Quý Bạn,
Chúng tôi, Nguyễn thị Thư và Trần Đức Tạo chân thành cám ơn một lần nữa quý Anh Chị trong ban Tổ chức  Đại Hội kỳ 4 tại Sydney như quý Anh Lê Văn Thái, David Ngô, Hua Tom, Nguyễn Tâm, Trương Công Thôi, Thanh Nguyễn, Hiền Đặng, Sáu Nguyễn, Anh Đỗ và quý bạn khác mà chúng tôi không thể kể hết ra đây đã :
– tổ chức một đại hội thành công mỹ mãn, hoành tráng để toàn thể các anh chị em có dịp gặp lại nhau nơi xứ Úc. – Quý Anh đã dành một ưu ái đặc biệt khi giới thiệu hôn nhân của chúng tôi trước Đại-Hội. Chúng tôi coi đây như một món quà thân thương dành cho ngày hạnh phúc sắp tới. Cám ơn Đại Hội đã dành cho chúng tôi những cảm tình nồng nàn nhất.
Chúc Quý Anh Chị sớm phục hồi sức khỏe sau những cố gắng vượt bậc để có được thành công như ý. Xin Quý Anh Chị nhận cho Một Lời Cám Ơn Chân Thành và hẹn gặp lại nhau trong kỳ Đại Hội kỳ 5 tại Miền Đông Hoa-Kỳ.   
Tạo-Thư.

Đi thăm Australia và New Zealand – Đặng-Quốc-Tuấn

Australia và New Zealand thường được gọi là Down Under (Miệt Dưới) vì ở Nam Bán Cầu và “below” rất nhiều nước khác. Down Under được dùng từ cuối Thế-kỷ 19 và trở nên rất thông-dụng. Bản nhạc nổi tiếng “Down Under” của ban nhạc Men At Work đã quảng-bá thêm cho tên gọi thân-thương này với những lời ca yêu-mến:
           “Do you come from a land down under
            Where women glow and men plunder…
            I come from a land down under
           Where beer does flow and men chunder”

Năm 2004, khi hoa-hậu Úc Jennifer Hawkins thắng giải Hoa-hậu Hoàn-vũ (Miss Universe), cô được giới-thiệu là Hoa-hậu của Miền Down Under.
Hội-ngộ Liên Khóa Úc Châu 2018
Tôi không gọi là HNLK Kỳ 4 như Ban Tổ-chức và nhiều người gọi vì theo tôi, đây là Kỳ 5. Năm 1999, Tổng Hội CSV/QGHC đã tổ-chức Họp Mặt lần đầu tiên ở Virginia. Năm 2014, Hội CSV/QGHC Texas tổ-chức cuộc Họp Mặt Kỳ 2 nhưng lại gọi là Kỳ 1. Một hội-viên Hội Miền Đông đã đính-chính nhưng Hội CSV/QGHC Texas vẫn giữ tên là Kỳ 1 và giải-thích rằng Họp Mặt Năm 1999 là Đại Hội QGHC Thế Giới, đêm Liên-hoan gọi là Đêm Hành Chánh Hội Ngộ chứ không phải Hội-nghị Liên Khóa; bởi vậy HNLK 2014 ở Houston là HNLK Kỳ 1. Tôi không hiểu sự khác biệt giữa “Đêm Hành Chánh Hội Ngộ” và “Hội Ngộ Liên Khóa” ra sao? Có lẽ chỉ nên đặt tên Họp Mặt theo năm và nơi tổ-chức, không cần “Kỳ” nữa. Nói vậy thôi chứ Hội CSV/QGHC nào tổ-chức họp mặt và đặt tên ra sao tôi cũng đi để gặp bạn-bè.
Tuan1
Tôi và Nhà Tôi vẫn có ý-định đi thăm vùng Miệt Dưới từ lâu nên khi Hội CSV/QGHC Úc tổ-chức HNLK 2018 tôi ghi tên ngay. HNLK 2018 được tổ-chức rất chu-đáo, thành-công tốt-đẹp. Trước ngày Đại-hội có tour đi Canberra, hai buổi họp-mặt “Tiền Hội-ngộ” và “Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô.” Sau ngày Đại-hội lại có tour Sydney, tour Symbio Wildlife Park và cruise Great Barrier Reef. Thật là qúa đầy đủ, ít cuộc họp mặt thân-hữu nào có nhiều “options” như vậy.
Tuan2
Trung Tâm Sinh Hoạt Văn Hóa Cộng Đồng
Tour Canberra do anh Đặng Văn Hiền hướng-dẫn. Anh Hiền vốn là một công-chức lâu năm ở đây nên hiểu biết rành-rẽ tổ-chức của chính-quyền Úc. Anh Hiền và người hướng-dẫn ở văn-phòng Quốc-hội đã đưa chúng tôi đi thăm các văn-phòng Thượng và Hạ Nghị-viện Úc.
Tuan3
Đi thăm Australian War Memorial thấy hình ảnh cuộc chiến Việt Nam lại buồn nhớ đến hơn 3 triệu người Việt Nam chết, gần 60,000 chiến-sĩ Hoa Kỳ và Đồng Minh đã bỏ mình để ngăn làn sóng Đỏ ở Việt Nam, bảo-vệ tự-do cho Thế-giới. Xin cám-ơn Chính-phủ, Quân-đội, và nhân-dân Úc đã trực-tiếp tham chiến tại Việt Nam, khởi sự từ con số khiêm-nhường 30 Cố-vấn Quân-sự năm 1962 lên đến một lực-lượng hùng-mạnh 7,672 chiến-sĩ. Trước chiến tranh Afghanistan, chiến-tranh Việt Nam là cuộc chiến dài nhất trong lịch-sử Úc. Tuy chiến tranh Afghanistan dài hơn chiến-tranh Việt Nam, lực-lượng Quân-đội Úc ở Afghanistan lại ít hơn ở Việt Nam nhiều. Khoảng 60,000 chiến-sĩ Úc đã tham chiến tại Việt Nam, 521 chiến-sĩ Úc đã bỏ mình, và hơn 3,000 người bị thương. Chúng ta không thất trận ở Việt Nam, chúng ta đã thất trận ở Paris và Washington!
Tour Sydney và Tour Symbio Wildlife Park do hai anh David Ngô và Lê Văn Thái hướng-dẫn đã đưa chúng tôi đi thăm hầu hết các thắng cảnh ở Sydney. Vào những đêm giao-thừa Dương lịch, tôi hay theo-dõi Năm Mới tuần-tự đến với các nước. Sydney, vì ở Down Under, nên là thành-phố lớn đầu tiên đón Năm Mới. Nhìn cảnh pháo bông rực-rỡ trên Sydney Opera House và Sydney Harbour Bridge, vợ chồng tôi vẫn có ý-định đến thăm nơi này vào một đêm giao-thừa. Nay tuy không phải là giao-thừa nhưng chúng tôi cũng đã được đi trên Harbour Bridge, vào thăm Opera House thì cũng mãn nguyện. Hàng năm có hơn 8 triệu người viếng thăm Sydney Opera House, một thắng cảnh được liệt-kê là UNESCO World Heritage Site. Tour Symbio Wildlife Park không hấp-dẫn cho lắm vì tôi không thấy con kangaroo mẹ đìu con trước bụng như tôi đã thấy ở Mỹ; kangaroo ở sở thú này nhỏ nhưng rất hiền và thân-thiện. Nhà Tôi rất thích con két trắng cứ luôn luôn chào “Hello” với nàng.
Tuan41
Sri Venkateswara Temple – Helensburg
Tuan42
Sydney Opera House
Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô đựợc tổ-chức rất long-trọng và cảm-động. Hội CSV/QGHC Úc vẫn tổ-chức lễ này hàng năm nên có nhiều kinh-nghiệm, tổ-chức rất chu-đáo. Có Chủ Tế, Bồi Tế mặc áo thụng, khăn đóng cổ-truyền với tiếng chiêng, tiếng trống linh-thiêng. Có dâng hương, hoa, rượu, trà, bánh trái. Anh Trần Thiện Tích đã nói lên tình thày trò đậm-đà và nỗi lòng biết ơn, thương-tiếc của CSV/QGHC với các Thầy, các Cô đã qua đời. Anh Tích và Chủ Tế Bùi Đức Hùng cũng nhắc đến một số đồng môn đã đi trước chúng ta, nhiều người đã anh-dũng hy-sinh cho Tổ-quốc. Đặc-biệt năm nay khi các CSV/QGHC tổ-chức Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô thì một vị Thầy khả-kính là Giáo-sư Nguyễn Khắc Nhân vừa nằm xuống ngày hôm trước ở Sydney. Nơi Thầy đang nằm chỉ cách chỗ các học-trò đang tổ-chức Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô một khoảng đường rất ngắn. Nguyện xin Thầy an-nghỉ và cầu mong hương-linh Thầy sớm siêu-thoát về Miền Cực Lạc. Riêng con, con không bao giờ quên ơn Thầy đã chấm Luận-văn Tốt-nghiệp Khóa Đốc-sự 10 của con hạng nhất trong lớp.[1]
_____________
[1] Tôi được giải nhất Luận-văn Tốt-nghiệp Khóa Đốc-sự 10 và Khóa Cao-học 2 (Ban Hành-chánh) nhưng ở cả hai khóa, tôi đều đồng điểm với một sinh-viên khác. Cả hai lần Giáo-sư Bông đều phải họp Hội-đồng Giáo-sư để chọn một sinh-viên nhất vì Học-viện muốn tặng một quyển Luận-văn chiếm Giải Nhất cho vị Chủ-tọa Lễ Tốt-nghiệp. May mắn thay, tôi được Hội-đồng Giáo-sư chọn cả hai lần. Cám-ơn Thầy Nguyễn Văn Bông, Thầy Nguyễn Khắc Nhân, Thầy Nguyễn Văn Tương và các Thầy, Cô khác đã chọn con. Nhờ vậy con đã có đủ lòng tự tin khi viết Luận-án Tiến-sĩ Tài-chính / Kế-toán ở Pace University, Hoa-Kỳ. Lần này con đã chiếm giải Nhất mà không có sinh-viên nào đồng điểm vì cả 5 vị Giáo-sư chấm Luận-án Tiến-sĩ của con đều cho con A+
—————
Tuan5
Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô
Tôi sang Úc hơi trễ nên đã không còn gặp được một vài người bạn thân-thương đã đi trước chúng ta. Anh Lưu Văn Của học chung với tôi Khóa Cao-học 2. Anh Nguyễn Khoa Huân, huynh-trưởng Khóa Đốc-sự 2, một người bạn vong niên của tôi. Khi Anh làm Trưởng-ty Thuế-vụ Nha-trang / Khánh-hòa thì tôi làm Trưởng-ty Thuế-vụ Lâm-đồng, chúng tôi có chung một “xếp” và vẫn đi họp với nhau. Anh không nề-hà tuổi cao đã dấn thân ra làm Chủ-tịch Hội CSV/QGHC South New Wales với ý-định cùng ACE tổ-chức HNLK 2018 cho thật đẹp. HNLK chưa tới thì anh đã ra đi. Một đàn anh nữa là Anh Nguyễn Văn Thực làm Chánh Sự Vụ Sở Hành-chánh khi tôi về học Cao-học. Về Sài-gòn tôi phải thuê nhà hết gần $2,000 một tháng lại mất phụ-cấp Phó Quận-trưởng nên ăn tiêu hơi thiếu thốn; tôi đi tìm việc làm thêm. Anh Thực lúc ấy đang coi Trung-tâm Văn-hóa Bình-dân vào buổi tối; anh nhường cho tôi khi biết tôi chưa tìm được việc làm. Hội Văn-hóa Bình-dân mở các lớp học vào buổi tối dạy chữ, dạy nghề cho các em lớn tuổi nhưng không có điều-kiện theo học các trường ban ngày. Hết khóa học, tôi trả lại anh Thực việc làm này và đi dạy học ở Trường Trung-học La-san Đức Minh. Tôi không bao giờ quên nghĩa-cử này của anh Thực đã dành cho tôi. Nói chuyện với chị Thực tôi mới biết anh Cung Đình Thanh, Luật-sư Chủ-tịch Hội Văn-hóa Bình-dân cũng mới mất ở Úc.
Tuan61Tuan62
Tuan63
Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô
Một người bạn nữa tôi không được gặp là anh Đặng Gia Thoại; Thoại học chung với tôi Khóa Đốc-sự 10 lại ở cùng phòng trong Ký Túc Xá. Tôi quen biết hầu như hết mọi người trong gia-đình Thoại. Tôi còn học chung với chị Thoại ở Đại-học Văn-khoa Sài-gòn. Xem danh-sách, tôi có thấy chị Thoại ghi tên tham-dự Lễ Tưởng Niệm nhưng tôi đi quanh phòng họp mấy lần cũng không thấy chị. Sợ rằng không gặp Chị từ lâu nên tôi không nhận được Chị, tôi nhờ Dũng và Khôi là dân Khóa 10 ở Úc đi tìm mới hay Chị không đi dự được. Trong buổi Lễ Tưởng Niệm này, tôi đau buồn nhớ đến mấy người bạn thân-thương của tôi ở Úc mà tôi không còn gặp được nữa. Họ đã bỏ chúng ta sang bên ấy thành-lập một Chi-hội CSV/QGHC mới. Chắc chắn là Chi-hội của họ sẽ càng ngày càng đông hội-viên, Chi-hội của chúng ta ở lại sẽ càng ngày càng ít đi. Không biết ai sẽ là người cuối cùng ở lại cõi đời vô thường này?
Về đến Hoa Kỳ, nhà tôi, vốn là một nhà giáo, vẫn tấm-tắc khen-ngợi “Em chưa từng dự một Lễ Nhớ Ơn Thầy Cô long-trọng và cảm-động như ở Úc.” Tôi đề-nghị các Hội CSV/QGHC và ACE/CSV gửi về Hội QGHC Úc Châu hình, ngày sinh, ngày qúa vãng của các thầy, các cô, các bạn CSV đã qua đời để Hội Úc Châu cập nhật Bàn Thờ. Nếu không đủ chỗ thì in hình nhỏ, nếu không có hình thì chỉ ghi tên trên bài-vị. Hiện nay Hội Úc Châu chỉ có hình của 8 Thầy.
Đêm Liên Hoan được tổ-chức rất tưng-bừng, náo-nhiệt, thành-công rực-rỡ. Văn-nghệ rất hay, MCs lưu-loát, thức ăn đầy-đủ. Đặc-biệt Ban Tổ-chức còn “đãi” anh em món thịt đuôi con Kangaroo. Nhà Tôi rời bàn ăn, không muốn nhìn tôi ăn thịt Kangaroo là một con vật Nhà Tôi rất thương-yêu vì chúng có tình mẫu tử vô cùng đặc-biệt.
Tuan7Tuan71
Đêm Liên Hoan là một đêm tràn đầy niềm vui được “Hội Ngộ.” Video đẹp, rõ-ràng nhưng chỉ tiếc là mỗi khi anh Đượm hay MC giới-thiệu ai thì video vẫn chỉ chiếu hình anh Đượm hay MC chứ không thấy “long nhan” của người được giới-thiệu. Video cũng ít chiếu hình những bàn ở xa.

Tuan8
Đêm Liên-Hoan
Xin chân thành cám ơn Anh Hà, Anh Thái, Anh Đượm và Ban Tổ Chức đã bỏ công, bỏ của, bỏ thời giờ tổ-chức một cuộc Hội Ngộ vui-vẻ , chu-đáo, đẹp-đẽ, thành-công vượt bực mặc dù Cờ Luân Lưu đã có lần bị gửi trả lại cho Hội CSV/QGHC Nam Cali để tìm một hội khác tổ-chức HNLK 2018. Với tư cách là một thành viên của Hội CSV/QGHC Miền Đông, tôi đang lo-ngại cho Hội của tôi sang năm tới rất khó “qua mặt” được Hội CSV/QGHC Úc.
Tuan9
Đêm Liên-Hoan
Tổ-chức nào cũng có người khen, kẻ chê. Tôi có nghe loáng thoáng mấy lời “xì xào” của vài tham-dự viên và vài ACE trong Ban Tổ-chức nhưng, các anh ơi, không bao giờ chúng ta có thể thỏa-mãn 100% mọi người. Người không bao giờ bị chỉ-trích là người không làm gì và cũng chẳng bao giờ phát-biểu ý-kiến, chẳng bao giờ viết một bài gì. Học-viện QGHC đào-tạo sinh-viên thành những công-chức cao-cấp. Dù theo nhiều ngành hành-chánh, quân-sự khác nhau nhưng nói chung, các cựu sinh-viên này đều phải điều-khển nhân-viên dưới quyền để đạt mục-đích phục-vụ dân chúng. Khi làm nhiệm-vụ này, chúng ta khó (có thể là không bao giờ) thỏa-mãn 100% nhân-viên dưới quyền và thỏa-mãn 100% dân chúng.
Cruise Sydney-Great Barrier Reef
Sau Đêm Liên Hoan, 56 người đi cruise Sydney-Great Barrier Reef với Carnival Legend. Tôi đã đi cruise nhiều lần và tôi không thích đi cruise vì tôi thấy rất “boring.” Tuy nhiên tôi thông-cảm rằng đi cruise là cách tổ-chức dễ nhất cho các Ban Tổ-chức họp mặt: không phải lo xe bus, không lo ăn uống, không cần tổ-chức tours, không sợ “trẻ lạc;” mọi việc đều do cruise lo hết. Nếu Ban Tổ-chức siêng thì lo chụp hình nhóm và sinh-hoạt nhóm trên tàu. Anh Đượm đã lo hết các vụ này, lo chu-đáo. Trong hai buổi Họp-mặt Nhóm trên tàu, anh Đượm bao ACE uống rượu “unlimited.” Tiền rượu, thuê phòng họp, thuê đàn, thuê chuyên-viên âm-thanh đều do tiền bonus của anh khi anh booked cruise cho ACE (cứ 8 cabins anh được một vé free). Anh đã không bỏ tiền bonus này vào túi mà bao ACE hết; tôi sợ tiền bonus này không đủ trả tiền rượu cho ACE; có lẽ “Cô Thắm” phải chi thêm. Hoan Hô Anh Chị Đượm!
Tuan10
Cruise Great Barrier Reef
Chuyến đi cruise có một chuyện làm nhiều người bất-mãn là đã không được đi thăm Great Barrier Reef mặc dù tên chuyến đi là Sydney – Great Barrier Reef. Tàu Carnival chở hơn 2,500 hành-khách mà khi đi thăm Great Barrier Reef chỉ có một tàu nhỏ chở 60 người; khi chúng tôi ghi tên thì đã hết chỗ. Sau cùng, Carnival tăng thêm một tàu nhỏ 60 chỗ nữa, chúng tôi hí-hửng ghi tên. Sáng hôm sau Carnival thông-báo tàu nhỏ thứ hai không có glass bottom; như vậy hành-khách không nhìn thấy san-hô và cá lội. Chúng tôi đành hủy-bỏ chuyến đi thăm Great Barrier Reef và đi thăm quanh Airlie Beach. Đi Úc mà không thăm được Great Barrier Reef là một thiếu-sót lớn. Tụi tôi buồn mà anh Đượm cũng rất buồn.

Uluru / Ayers Rock

Đi cruise về, vợ chồng tôi tạm-biệt ACE rồi bay vào sa-mạc Úc thăm Uluru / Ayers Rock. Uluru là một hòn đá nguyên khối (monolith) lớn thứ nhì trên thế-giới, chỉ thua Mount Augustus (Burringurrah) ở Western Australia. Tính từ mặt đất, Uluru cao 348 m (1,142 ft) [1], nhưng nếu tính từ mực nước biển, Uluru ở độ cao 863 m (2,831 ft). Chu-vi hòn đá Uluru phần sát mặt đất là 9.4 km (5.8 mi). Người thổ-dân Anangu gọi hòn đá là Uluru, một địa-danh linh-thiêng của họ. Người Âu Châu tìm thấy Uluru năm 1872; năm sau họ đặt tên hòn đá là Ayers Rock để vinh-danh Sir Henry Ayers, Chief Secretary of South Australia. Sau vài lần thay đổi, tên chính-thức từ 2002 là “Uluru / Ayers Rock.”
________
[1] phần dưới mặt đất của Uluru lớn hơn phần trên mặt đất nhiều
Tuan11
Uluru / Ayers Rock

Uluru là một “hòn đảo núi” (inselberg hay island mountain) là một ngọn núi nổi lên giữa một vùng đất bằng-phẳng có khí-hậu khô, nóng. Hàng trăm triệu năm trước đây nước biển tràn ngập khu-vực này mang theo nhiều “phù-sa” gồm đất, cát và đá. Cát này rất lớn có đường kính từ 2 đến 4 millimeters. Nước biển rút đi mang theo đất nhưng để lại cát và đá tương-đối nặng hơn. Nhờ những chất hoá-học calcite, clays, và silica mang tới từ những dòng nước ngầm, cát và đá “dính” lại thành một khối: “sands” trở thành “sandstone,” Uluru là một sandstone (sa thạch). Sau hàng trăm triệu năm, khối sandstone này trở thành một hòn đá nguyên-khối trồi lên mặt đất trong thời-kỳ Petermann Orogeny[1] cách đây khoảng 550 triệu năm[2]. Cùng vào thời-gian này, những hòn đá ở vùng Kata Tjuṯa, cách Uluru 25 cây số, cũng được tạo dựng tương-tự như Uluru. Kata Tjuta có nhiều hòn đá nhưng đều nhỏ hơn Uluru. Ngày nay, cả Uluru và Kata Tjuta cùng nẳm chung trong Uluṟu–Kata Tjuṯa National Park.
__________
[1] Orogeny là sự tạo núi hay mountain building [2] ký-hiệu là 550 Ma (Ma viết tắt chữ megaannum, đơn-vị đo thời-gian cho một triệu năm)
___________
Người thổ-dân Anangu tin rằng Uluru và Kata Tjuta là địa-danh linh-thiêng của họ; Uluru có nghĩa là “Mẹ Trái Đất” (Earth Mother). Tổ-tiên người Anangu đã định-cư tại vùng này từ 10,000 năm trước. Thổ dân Anangu không bao giờ bước chân trên mặt các hòn đá, nhất là Uluru, vì họ tin rằng đó là một điều bất-kính, một tội-lỗi với thần-linh của họ. Gần trăm năm qua, người Anangu cố-gắng vận-động Chính-phủ Úc cấm các du-khách đi trên mặt Uluru; có lúc họ thắng nhưng rồi lại thua. Năm 2017, Uluṟu–Kata Tjuṯa National Park mới ra quyết-định cấm không cho ai được leo qua Uluru kể từ ngày 26 tháng 10 năm 2019. Tôi cũng muốn leo qua một lần cho biết nhưng hãng du-lịch của tôi rất thân-thiết với người Anangu nên không tổ-chức hoạt-động này; chúng tôi chỉ đi bộ quanh chân các hòn đá. Khi dừng lại uống trà, cà-phê chúng tôi cũng không được đổ trà, cà-phê, nước ngọt thừa xuống đất; cô hướng-dẫn-viên du-lịch đem những nước thừa này về đổ ở thành-phố. Cô ta nói thẳng với chúng tôi là không được tiểu tiện ở đây. Cô ta cho hay ngoài tính cách thiêng-liêng của vùng này, cây cỏ ở đây có thể chết vì những thứ “nước lạ” này, mà cây cỏ ở vùng sa-mạc rất quý. Nhà Tôi cũng không muốn tôi leo lên đỉnh Uluru vi dốc cao và trời nóng 106° F [1]. Kể từ thập-niên 1950s đã có 37 người chết vì leo qua Uluru và nhiều người khác phải nhờ trực-thăng chở về bệnh-viện.
[1] bây giờ đang Mùa Xuân; Mùa Hè có thể nóng tới 115° F (46° C), mùa Đông có thể xuống tới 23° F (-5° C).
Tuan12
Leo qua Uluru 
Tuan121
Sunset at Uluru
 Uluru thay-đổi màu sắc trong ngày tùy theo thời-tiết, ánh sáng. Đặc-biệt Uluru có màu đỏ thắm tươi đẹp khi mặt trời mọc và lặn. Phần lớn du-khách tới đây đều đi thăm “Sunrise at Kata Tjuta” và “Sunset at Uluru”. Uluṟu–Kata Tjuṯa National Park có sẵn nhiều nơi để du-khách đứng coi cảnh này. Tôi cũng dậy từ 3:30 sáng vì xe bus đến đón lúc 4:30 để đi xem Sunrise at Kata Tjuta. Hàng ngàn người chen chúc nhau, máy hình trong tay, dành nhau chỗ tốt để xem những cảnh đẹp của mặt trời.
Uluru và Kata Tjuta là sa-mạc nhưng cũng có nhiều loại thú, đặc-biệt có Red Kangaroo, đà-điểu (emu), và lạc-đà (camel). Cuối thế-kỷ 19, người Anh mua lạc-đà từ Ấn Độ, Afghanistan để chuyên-chở dụng-cụ xây cất vào vùng sa-mạc Úc. Khi có phương-tiện chuyên-chở cơ-khí họ thả lạc-đà sống tự-do ở sa-mạc. Khí-hậu ở đây rất thích-hợp với lạc-đà nên hiện nay Úc có khoảng 700,000 con lạc-đà hoang; nhiều nhất trên thế-giới. Chính-phủ Úc đang tìm cách giảm số lạc-đà này vì chúng dành ăn cỏ, cây hiếm-hoi ở sa-mạc với những con vật khác. Nhiều người cũng tìm bắt lạc-đà hoang đế bán sang Afghanistan, Pakistan vì lạc-đà ở những nơi này bị chết nhiều vì chiến-tranh. Giá một con lạc-đà bán sang Afghanistan hay Pakistan khoảng một triệu đồng Úc. ACE/CSV/QGHC nào còn khỏe-mạnh nên sang Úc bắt lạc-đà hoang; mỗi năm chỉ cần bắt được một con cũng đủ nhậu nhẹt lai-rai.
Sống ở vùng sa-mạc Uluru / Ayers Rock ba ngày là một kỷ-niệm khó quên của vợ chồng tôi. Ngày nào cũng nóng trên 100° F, ra khỏi cửa là lo đuổi ruồi, muỗi, và nhiều con “bugs” khác. Vậy mà chúng tôi rất vui-thích được thăm vùng sa-mạc cằn-cỗi này.
Report this ad
Melbourne
Vợ chồng tôi nằm ở Melbourne một tuần để chờ ngày đi The Ghan nên có nhiều thời-giờ thăm viếng Melbourne và vùng phụ-cận. Melbourne có nhiều tours du-lịch, có lẽ hai tours được nhều người đi nhất là “Great Ocean Road Tour” và “Phillip Island Penguin Parade Tour”.
Tuan13
Tuan131
Twelve Apostles
Tour Great Ocean Road đi thăm một vùng bờ biển đẹp với những trụ đá nằm dọc theo bờ biển (gần giống bờ biển Oregon). Có 12 trụ đá gọi là Twelve Apostles. Nếu đi vào buổi chiều thì có thể thấy cảnh đẹp của hoàng-hôn trên mặt biển: mặt trời từ từ lặn xuống mặt nước biển.
Đi tour Great Ocean Road, chúng tôi được đi ngang một khu-vực đồi núi thấp với những đồng cỏ mênh-mông; bò, cừu tràn-lan trên đồng cỏ. Khu này do các cựu-chiến-binh Thế Chiến II định-cư. Sau cuộc Thế Chiến II, các cựu-chiến-binh Úc không có việc làm lại không còn lương quân-nhân nên rất nghèo-đói. Chính-phủ Úc đem họ lên vùng rừng núi âm-u này để khai-hoang. Chính-phủ không đầy họ lên đây như một Vùng Kinh-tế Mới của Việt Cộng; Chính-phủ Úc đem theo máy ủi đất hạng nặng, máy cày, máy cưa…để phá rừng làm rẫy rồi bán đất cho các cựu-chiến-binh với một giá tượng-trưng, gần như cho không.
Chính-phủ và nhân-dân Úc luôn luôn kính-trọng và biết ơn các cựu-chiến-binh. Hầu như thành-phố lớn nào cũng có các Trung-tâm trưng-bày hình ảnh các cuộc chiến-tranh mà người Úc đã tham-dự. Các cựu-chiến-binh Việt-Nam cũng được Úc công-nhận vì đã chiến-đấu cạnh chiến-sĩ Úc trong cuộc Chiến-tranh Việt-Nam; các cựu-chiến-binh Việt-Nam cũng được hưởng quyền-lợi về ý-tế, hưu-bổng…như cựu-chiến-binh Úc. Thật là một Tình Huynh Đệ Chi Binh không đâu có trên thế-giới. Chính-phủ Hoa-kỳ đã đài-thọ hầu hết chiến-phí cho cuộc chiến Việt-Nam nhưng sau cuộc chiến, họ cũng không có một chính-sách cựu-chiến-binh cho người Việt như ở Úc. Mấy trăm chiến-sĩ Biệt-kích đã phải mướn luật-sư kiện Chính-phủ Hoa-kỳ mới được bồi-hoàn mỗi người vài nghìn US Dollars, tiền lương cho mấy chục năm bị tù. Họ đã được Hoa-kỳ tuyển-dụng (trực-tiếp hoặc gián-tiếp), huấn-luyện và thả dù ra Miền Bắc để hoạt-động gián-điệp. Đa số bị bắt và bị tù nhiều năm. Năm 1973, họ cũng không được nằm trong chương-trình trao-đổi từ-binh như đã quy-định trong Hiệp-định Đình-chiến Paris vì họ là những”chiến-binh không có quân số.” Thật ra Chính-phủ và nhân-dân Hoa-kỳ đã hy-sinh rất nhiều trong việc định-cư mấy triệu người Việt-Nam gồm những người tị-nạn năm 1975, những người vượt biển, vượt biên, những người đến Hoa-kỳ theo chương-trình H.O. và chương-trình đoàn-tụ gia-đình ODP. Chúng tôi xin thành tâm cám-ơn Chính-phủ và nhân-dân Hoa-kỳ đã mở rộng vòng tay đón-tiếp chúng tôi, chúng tôi không hề than-vãn, so-sánh với chính-sách cựu-chiến-binh của Úc. Chương-trình H.O. là một quyền-lợi đặc-biệt, vĩ-đại cho các cựu-chiến-binh Việt-Nam. Chương-trình H.O. đầy ắp tình người.
Những khu rừng âm-u, khỉ ho cò gáy đã được các cựu-chiến-binh Úc khai-phá thành những đồng cỏ mênh-mông, bò, cừu tràn-lan. Vùng nầy bây giờ là xương sống của nền chăn-nuôi ở Úc. Năm 2017, dân-số Úc là 24.3 triệu người; họ có 27.8 triệu con bò, 99.3 triệu con cừu; như vậy mỗi người Úc có hơn một con bò và hơn 4 con cừu. Úc đứng thứ 4 trong năm nước trên thế-giới có số bò nhiều hơn dân số. Làm sao mà họ đói được? Nhìn những đàn bò, đàn cừu đi ăn trên những đồng cỏ mênh-mông mà thương cho những con bò, con trâu ở quê-hương mình, thương cho dân mình!
Tuan14
Knickers, một con bò khổng-lồ ở Australia
Tuan141
Cừu ở Australia
Tour Phillip Island Penguin Parade thì không được như ý muốn. Nhìn hình quảng-cáo cũng như nhớ lại hình ảnh trên TV, tôi tưởng sẽ được thấy hàng ngàn con penguins chạy lạch-bạch trên bãi cát đề về nhà. Không có như vậy. Ngồi chờ gần hai giờ, tôi chỉ thấy có 12 con penguins chạy từ biển qua bãi cát đề về nhà trong đám cỏ. Gió biển lạnh quá nên vợ chồng tôi bỏ cuộc, đi lên nhà hàng ăn chờ xe bus đến đón. Trời lạnh nhưng vẫn có hàng ngàn người ngồi dưới bãi biển chờ xem “Penguin Parade.” Không ngờ trên đường về chúng tôi lại thấy rất nhiều penguins chạy dọc theo con đường dẫn lên nhà hàng ăn. Thì ra có nhiều con penguins đã vượt bãi cát ở những chỗ tối nên chúng tôi không thấy. Chính lúc thất vọng nhất lại được xem vài trăm con penguins. Penguins ở đây rất nhỏ, chỉ nhỏ bằng con vịt; penguins ở Australia và New Zealand là penguins nhỏ nhất trên thế-giới.
Tuan15
Penguins ở Australia
Những tours du-lịch ở Melbourne có rất nhiều du-khách Tầu; tour nào họ cũng chiếm hơn một nửa. Họ đi thành từng đoàn, có hướng-dẫn-viên du-lịch người Tầu. Họ nói chuyện lớn tiếng như chỗ không người, chen ngang vào những hàng người đang xếp hàng chờ đợi. Họ hút thuốc lá, xả rác công-khai. Năm ngoái vợ chồng tôi đi sang Âu Châu cũng đã gặp cảnh này. Nhiều người Âu Tây liếc nhìn mình làm mình xấu-hổ; chắc họ cũng tưởng vợ chồng tôi là Tầu, có những hành-động xấu tương-tự. Ở khu xem “Penguin Parade” luôn luôn có những loan-báo bằng tiếng Tầu theo sau loan-báo bằng tiếng Anh. Phi-trường, khách-sạn ở Melbourne cũng in chữ Tầu ở dưới các bảng chỉ-dẫn bằng chữ Anh. Nhiều người Tầu có máy “thông-dịch” nhỏ: họ nói vào máy bằng tiếng Tầu rồi bấm nút dịch sang tiếng Anh. Đôi khi tôi và người Úc cũng chẳng hiểu lời dịch tiếng Anh của họ.
Theo Tổ-chức Du-lịch thế-giới của Liên Hiệp Quốc, du khách Tầu chi $257.7 tỷ USD trong năm 2017, đứng nhất trên thế-giới trong khi du khách Hoa-kỳ (đứng thứ nhì trên thế-giới) chỉ tiêu có $135.0 tỷ USD. Năm 2017 có 130.5 triệu người Tầu du-lịch nước ngoài, tăng gấp 3 lần so với 10 năm trước. Du-khách Tầu là mối lo lớn cho các nước trên thế-giới dù họ mang đến lợi-ích kinh-tế qua ngành du-lịch. Nhưng lợi mà họ đem lại không bằng cái hại họ gây ra về môi-sinh, về thuần-phong mỹ-tục của dân chúng địa-phương.
The Ghan là một trong những đoàn tàu vận chuyển hành-khách bằng đường sắt dài nhất trên thế-giới, chạy xuyên qua sa-mạc Úc. Cái tên “The Ghan” và huy-hiệu hình một người cưỡi lạc-đà được đặt theo tên Afghanistan (hay còn gọi là Ghan) vì lạc-đà nhập-cảng từ Afghanistan đã đưa những người thám-hiểm đầu tiên vượt qua sa-mạc Úc vào cuối thế kỷ 19.
Tuan161
The GhanTuan16
The Ghan chạy từ Adelaide, miền Nam nuớc Úc, tới Darwin, miền Bắc[1] . The Ghan đi qua rất nhiều địa danh tuyệt vời của Australia như: Alice Springs, Tennant Creek, Kulgera, Kingoonya, Katherine…; với chiều dài quãng đường là 2,979 km. Chuyến tàu đi hết 3 ngày 2 đêm[2]. Hiện nay, The Ghan có ba loại vé: Red Service, Gold Service, và Platinum Service; gía vé rất khác nhau. Gold Service lại chia ra mấy loại nữa. Đoàn xe có chiều dài trung-bình 902 meters có 25 giường Platinum Service, 258 giường Gold Service và một số toa Red Service, nhà hàng ăn, máy điện, toa chứa nước, diesel, và các vật-liệu khác.
Đầu tháng 6 tôi vào website của The Ghan để xem tin-tức chứ không định mua vé vì sớm quá; mãi ngày 1 tháng 11 Cruise Great Barrier Reef mới về lại Sydney. Không ngờ khi vào website của The Ghan tôi mới biết hầu hết vé các chuyến xe sau ngày 1 tháng 11 đã “sold out.” Chuyến ngày 4 tháng 11 thì còn mấy vé Gold Service nhưng đi chuyến này thì hơi trục-trặc vì tôi định thăm Melbourne trước The Ghan. Chuyến xe ngày 11 tháng 11 thì Gold Service và Red Service đều “sold out,” chỉ còn vé Platinum Service.
[1] tàu sẽ đi ngược lại cho chuyến tàu Southbound, bán vé riêng biệt [2] có những chuyến xe đặc-biệt, “The Ghan Expedition,” đi 4 ngày 3 đêm, giá vé đắt hơn
Report this ad
The Ghan chạy qua vùng sa-mạc khô-cằn, cây cỏ thấp, thưa-thớt. Đất phần lớn màu đỏ nên người ta gọi vùng này là “Red Centre” bao gồm Uluru, Kata Tjuṯa và là trung-tâm-điểm của Australian Outback. Thỉnh-thoảng tôi thấy vài con bò, cừu mà tôi không biết là bò hoang, cừu hoang hay của thổ-dân nuôi? Đặc-biệt tôi thấy có nhiều đám muối trắng, không biết muối này có liên-hệ gì đến nước biển mấy triệu năm trước hay không?
Tuan17
The Ghan
Từ Adelaide, trạm dừng đầu tiên là Manguri. Chúng tôi xuống tàu từ 4 giờ sáng để xem mặt trời mọc. Manguri chỉ là trạm xe lửa của The Ghan ở giữa sa-mạc chứ không phải là một thành-phố. Chúng tôi quây-quần quanh hai đống lửa trại để ăn sáng chờ mặt trời mọc. Chúng ta quen dùng những chữ mặt trời mọc, sunrise, mặt trời lặn, sunset là sai, hoàn-toàn phản khoa-học. Mặt trời không mọc, không lặn mà đứng yên một chỗ bởi vì mặt trời là một định-tinh. Thời Cổ Hy-lạp, những chữ này được coi là rất đúng vì người ta tin rằng trái đất là trung-tâm của vũ-trụ, mặt trời, mặt trăng và các tinh tú xoay quanh trái đất (terracentric).
Tuan18
Tuan181
Mặt Trời mọc ở sa-mạc Úc
Trước khi đến Darwin, The Ghan dừng lại rất lâu ở hai trạm Alice Springs và Katherine. Ở hai trạm này, du-khách chọn đi những tours du-lịch địa-phương khác nhau. Alice Springs là một thành-phố nằm giữa sa-mạc mà cũng có một Đài Kỷ-niệm các trận chiến Quân-đội Úc đã tham-dự, trong đó có Việt-Nam. Katherine có nhiều cảnh đẹp hơn, tôi chọn đi thuyền trên sông Katherine để thăm các Nitmiluk Gorgges; phong-cảnh rất đẹp.
Tuan19
Nitmiluk Gorgges     
Tuan191
 The Ghan
                                    
Tưởng cần nói thêm là ở Melbourne, du-khách người Tầu chiếm hơn 50%; ở Uluru / Ayers Rock tỉ-lệ này chỉ còn dưới 10%. Đi The Ghan, chúng tôi chỉ gặp một người Á Châu trong số hơn 350 du-khách.
New Zealand:Kia Ora,”
Kia Ora là tiếng chào thông-dụng ở New Zealand. Kia Ora nguyên nghĩa là “Chào mạnh giỏi” và thường dùng như “Hello.” New Zealand rất đẹp nên du-lịch là một phần quan-trọng trong nền kinh-tế New Zealand. Năm 2016, New Zealand thu được $12.9 tỷ USD về du-lịch (5.6% GDP) và xử-dụng 7.5% nhân lực toàn quốc.
New Zealand đứng thứ hai trong năm nước có số bò nhiều hơn số dân. Năm 2017, dân-số New Zealand là 4.6 triệu mà có tới 9.9 triệu con bò và 39.6 triệu con cừu. Tính ra mỗi người dân New Zealand có 2.17 con bò và 8.6 con cừu. Đi đâu cũng thấy đồng cỏ mênh-mông; bò, cừu đầy đồng; vườn nho, vườn kiwi tươi-tốt.
Nữ Hoàng Anh cũng là Nữ Hoàng của Australia và New Zealand[1]; tuy nhiên, quyền-hành nằm trong tay các Thủ-tướng (Prime Minister). Thủ-tướng hiện-tại của New Zealand là Jacinda Ardern. Bà là nữ lãnh-tụ quốc-gia trẻ nhất trên thế-giới. Bà là người lãnh-tụ quốc-gia thứ hai sinh con khi tại chức [2]. Tuy nhiên Bà Ardern lại là lãnh-tụ quốc-gia thứ nhất bế con nhỏ đi họp Liên Hiệp Quốc. Tòa nhà Dinh Thủ-tướng có mái tròn với nhiều khuôn cửa sổ trông giống như một tổ ong nên dân chúng gọi đùa là “Beehive;” Chính-phủ New Zealand bèn đặt tên website của mình là “beehive.govt.nz.” Dân chúng gọi Jacinda Ardern là “Queen Bee.”
Report this ad
_________
[1] New Zealand vốn là thuộc-địa của Anh từ 1841, được độc-lập năm 1947. [2] người thứ nhất là Thủ-tướng Benazir Bhutto của Pakistan
_________
New Zealand chọn con chim kiwi là biểu-tượng cho đất nước mình nên người ta gọi người dân New Zealand là Kiwi. Khi dùng để gọi người New Zealand chữ Kiwi viết với chữ K hoa, khi dùng để chỉ chim kiwi, chữ kiwi viết với chữ k thường. Ngoài ra, khi dùng để chỉ người New Zealand, chữ Kiwis có “s” cho số nhiều nhưng khi dùng để chỉ chim kiwi thì số nhiều cũng không có “s”. Bởi vậy “two Kiwis” là hai người New Zealand còn “two kiwi” là hai con chim kiwi. Rất nhiều người trên thế-giới, kể cả người Việt-Nam, đều biết hình chim kiwi. Các bạn đi lính chắc còn nhớ dầu đánh giày hiệu Kiwi; đây là một sản-phẩm của New Zealand đang bán trên khắp các nước trên thế-giới và con chim kiwi này là biểu-tượng cho nước New Zealand.
Tuan20Tuan201
Auckland
Auckland là thành-phố lớn nhất New Zealand có dân-số 1.6 triệu người, khoảng một phần ba dân-số New Zealand. Trước đây (1842 – 1865) Auckland là thủ-đô của New Zealand. Tôi ở Khách-sạn SkyCity Hotel nằm sát cạnh Sky Tower. Sky Tower cao 328 meters, cao hơn Tháp Eiffel 28 meters và cao gấp 3.5 lần Tượng Nữ Thần Tự-do. Sky Tower có thể chịu-đựng được động đất với cường độ 8.0 độ Richter. Auckland là thành-phố duy nhất trên thế-giới được xây-dựng trên một vùng núi lửa vẫn còn hoạt-động. Cũng nhờ núi lửa, Auckland có nhiều động đá (caves) rất đẹp.
Tuan21
Auckland với Sky Tower
Trên đường từ Auckland đến Rotorua, chúng tôi ghé thăm Động Waitomo Glowworm. Động này không lớn bằng Động Luray Caverns ở Virginia nhưng Waitomo Glowworm Caves không có đèn điện, chỉ có nhiều ánh-sáng của những con glowworms bám trên trần, trên tường, có chỗ phải đi bằng thuyền nên có vẻ âm-u, kỳ-bí như trong truyện kiếm-hiệp. Glowworms là những côn-trùng phát ra ánh sáng như con đom đóm. Glowworms có nhiều loại và có ở nhiều nơi trên thế-giới nhưng con Glowworms Arachnocampa Luminosa sống trong Waitomo Glowworm Caves thì chỉ có ở New Zealand. Đời sống của con glowworm này kéo dài độ 11 tháng và chia ra làm 4 thời-kỳ: trứng, ấu-trùng, con nhộng, và con glowworm. Con glowworm mẹ đẻ từng chùm trứng, mỗi chùm có khoảng từ 30 đến 40 trứng. Sau 20 ngày trứng nở ra con ấu trùng. Ấu trùng tự làm tổ, phát ra ánh sáng để dẫn-dụ những con mồi. Tổ nó làm bằng những sợi tơ có nhựa dính nên dễ bắt mồi. Ấu trùng sống như vậy khoảng 9 tháng thì biến thành con nhộng tương tự nhộng tằm. Con nhộng sống 13 ngày thì cắn tổ nở thành con glowworm giống như một con muỗi to. Con glowworm không có miệng nên sẽ chết đói sau vài ngày. Nhiệm-vụ của chúng trong vài ngày ngắn-ngủi này là đẻ trứng; mỗi con glowworm cái đẻ độ 120 trứng. Cuộc đời của chúng còn buồn hơn đời sống con ve sầu.
Tuan22
Glowworms trong Waitomo Glowworm Caves
Waitomo Glowworm Caves không cho chụp hình, quay phim. Hình tôi đứng trong Động là một hình ghép. Trước khi vào Động họ chụp hình cho mọi người, chụp đủ kiểu. Khi cô thợ chụp hình yêu-cầu tôi chỉ tay lên trời, tôi không hiểu ý định của cô ta. Cô ta ghép hình này với một hình trong Động, ngón tay tôi chỉ lên những con glowworms như diễn-tả cảnh đẹp kỳ bí của chúng. Những hình này họ bán cho du-khách rất dễ-dàng[1] .
Trung-tâm-điểm của Waitomo Glowworm Caves là The Cathedral, chỗ cao nhất trong Động có nhiệt độ 14° C quanh năm suốt tháng. Sự cấu-tạo của trần và vách tường thạch-nhũ chung quanh The Cathedral đã khuếch-tán âm-thanh một cách tuyệt-vời. Nhóm du-khách nào cũng có một người hát ở The Cathedral. Đi xa The Cathedral vẫn còn nghe thấy du-khách Tầu hát. Có đoàn du-khách Tầu đã sửa-soạn trước đồng ca một bài ca hùng-tráng; chắc là nhạc Cách-mạng Văn-hóa hoặc nhạc chiếm Trường-sa, Hoàng-sa của Việt-Nam. Tôi định trở lại The Cathedral để hát bài Hội-nghị Diên Hồng hoặc Bạch Đằng Giang để trả lời họ nhưng thấy cũng hơi lố-bịch nên lại thôi. Hơn nữa nhóm tôi đã có một người Đức hát một bài nhạc cổ-điển Tây-phương rất hay.
_________
[1] tương-tự như các du-thuyền
___________
30 triệu năm trước, Waitomo ở sâu dưới mặt nước[1] với những hòn đá vôi bắt-đầu hình thành. Khi núi lửa hoạt-động đã đẩy những hòn đá vôi này trồi lên mặt nước; những hòn đá vôi này cũng bị rạn-nứt tạo ra nhiều khe nhỏ. Nước chảy qua những khe này chảy vào khoảng trống bên dưới. Đá vôi theo nước đọng lại ở chỗ nhỏ nước trên trần và ở chỗ nước nhỏ xuống nền. Chỗ đá vôi đọng lại trên trần gọi là “stalactites,” chỗ đá vôi đọng lại dưới nền là “stalagmites.” Cứ mỗi 100 năm đá vôi đọng lại được một phân khối (1 cubic centimeter). Khi stalactites gặp stalagmites sẽ tạo nên một cây thạch-nhủ từ trần xuống nền gọi là “helicti,” chu-kỳ này cần mấy trăm nghìn năm mới hoàn-thành.
[1] Waitomo là chữ Maori; wai có nghĩa là nước, tomo là động sâu
Tuan23
Waitomo Glowworm Caves
Quanh vùng Auckland chúng tôi còn đi thăm nông-trại Agrodome xem họ cắt lông cừu, dùng chó đuổi cừu vào chuồng…Trước đây tôi cứ tưởng trái kiwi mọc trên cây (trees) nhưng đến Agrodome tôi mới biết kiwi leo như nho (vines); gốc và nhành đều lớn hơn cây nho nhiều. New Zealand trồng rất nhiều kiwi. Phải tới năm 1966 Hoa-kỳ mới nếm thử mùi-vị trái kiwi và những trái kiwi đầu tiên này đã nhập-cảng từ New Zealand. Ngày nay nhiều người Mỹ “nghiện” mùi-vị ngọt, chát, chua của kiwi và thích những chất bổ-dưỡng của kiwi. Có thuyết cho rằng tên trái kiwi do người New Zealand đặt ra từ giữa thế-kỷ 20. Họ đổi tên từ “gooseberry”[1] thành “kiwi” vì thấy trái kiwi và cái bụng con chim kiwi hơi giống nhau. Mặt khác, thời ấy các sản-phẩm mang tên Kiwi, hình ảnh tượng-trưng của New Zealand, được hưởng thuế nhẹ.
[1] tên gọi trái kiwi ở Tầu; Tầu là nước trồng kiwi nhiều nhất trên thế-giới.
Chúng tôi thăm làng Te Puia để xem những tục-lệ cổ-truyền của người Maori. Buổi tối, chúng tôi lại ghé thăm Mitai Maori Village để xem những vũ-khúc văn-hóa cổ-truyền của họ, xem họ diễn lại những chiến trận trên sông. Tối đó chúng tôi thưởng-thức “hangi dinner” của người Maori, một bữa ăn nấu trên đá nóng. Họ đào một hầm sâu, đốt củi thành than rồi kê một tấm đá lớn trên mặt than hồng. Gà, cừu, khoai tây, các loại rau đuợc “nướng” trên tấm đá nóng này.
Tuan24
Nông-trại Agrodome
Tuan241
                                                      Mitai Maori Village
Trên đường từ Rotorua đi Napier, chúng tôi đi ngang rừng Kaingaroa, một rừng thông nhân tạo lớn nhất thế-giới, rộng 2,900 cây số vuông. Xe bus chạy 100 cây số một giờ mà đi mãi vẫn không hết rừng thông nhân tạo. Dân số New Zealand chưa tới 5 triệu (ít hơn dân số nhiều thành-phố) mà họ trồng được một rừng thông vĩ-đại như vậy trong khi Việt-Nam cứ chặt cây rừng bán cho Nhật và Tầu.
Napier là một thành-phố nhỏ, dân-số khoảng 64 ngàn, nhưng đón tiếp nhiều du-khách nhờ kiến- trúc Arc Deco, hòa nhạc, và hải-cảng quan-trọng. Trận động đất năm 1931 hầu như hủy-diệt Napier, nhất là khu trung-tâm thành-phố. Trận động đất cường-độ 7.8 này giết hại 256 người và là một thiên-tai giết hại nhiều người nhất trong lịch-sử New Zealand. Bên cạnh sự tàn-phá kinh-khủng này, trận động đất lại tạo nên 40 cây số vuông đất mới vì đã nâng vùng bờ biển lên khoảng 2 meters (đáy Đầm Ahuriri Lagoon được nâng lên 2.7 meters). Người hướng-dẫn-viên du-lịch đưa chúng tôi đi thăm thành-phố thỉnh-thoảng lại dậm chân xuống sàn xe “This was water before.”
Mission Estate do các Cha người Pháp thành-lập ở New Zealand vào năm 1838 nhằm mục-đích giảng Đạo Thiên Chúa và trồng nho. Năm 1851, Mission Estate xây-cất trụ-sở ở Pakowhai nhằm nuôi bò, trồng nho và cây ăn trái. Mission Estate là nhà máy làm rượu nho đầu-tiên ở New Zealand. Năm 1858, các Cha mua được một miếng đất mới ở gần Napier nên dọn về đây. Trụ-sở Nhà Dòng là một căn nhà gỗ rất lớn. Các Cha cắt căn nhà này ra làm 11 phần và chuyển về miếng đất mới bằng các dụng-cụ di-chuyển thô-sơ. Các Cha làm thêm căn phòng chính rồi ghép 11 “miếng nhà” từ trụ-sở cũ vào. Riêng Nhà Thờ thì các Cha không chuyển về và quyết-định xây một Nhà Thờ mới bằng đá. Trận động đất 1931 đã phá-hủy Nhà Thờ đá, giết hại 2 linh-mục và 7 tu-sĩ trong khi trụ-sở Nhà Dòng ghép lại bằng 12 “miếng” bằng gỗ lại không việc gì. Thật là kỳ-lạ!
Tuan25
Ahuriri Lagoon trước (trái) và sau (phải) trận động đất
Nhà Dòng là một căn nhà gỗ rất lớn. Các Cha cắt căn nhà này ra làm 11 phần và chuyển về miếng đất mới bằng các dụng-cụ di-chuyển thô-sơ. Các Cha làm thêm căn phòng chính rồi ghép 11 “miếng nhà” từ trụ-sở cũ vào. Riêng Nhà Thờ thì các Cha không chuyển về và quyết-định xây một Nhà Thờ mới bằng đá. Trận động đất 1931 đã phá-hủy Nhà Thờ đá, giết hại 2 linh-mục và 7 tu-sĩ trong khi trụ-sở Nhà Dòng ghép lại bằng 12 “miếng” bằng gỗ lại không việc gì. Thật là kỳ-lạ!
Năm 1931, tờ báo The Dominion nói “Napier là một thành-phố đã bị xoá tên trên bản-đồ” (Napier as a town has been wiped off the map). Mười năm sau, tờ báo New Zealand Listener nhận-xét “Napier đã sống lại từ tro tàn như một con chim Phượng Hoàng” (Napier had risen from the ashes like a phoenix).[1]
[1] Con chim Phượng Hoàng khi gìa gần chết lại nhẩy vào “tắm” trong lửa để trẻ lại như thời son trẻ.
Wellington là thủ-đô của New Zealand được gọi là “the World’s Coolest Little Capital” bởi vì trung-tâm thành-phố chỉ rộng khoảng một cây số vuông. Tòa nhà trụ-sở của Chính-phủ là một trong những căn nhà gỗ lớn nhất trên thế-giới. Wellington rất đẹp nhờ có biển, đồi núi bao quanh.
Người dân Wellington có những kỷ-niệm đẹp với US Marines. Đầu năm 1942, Chính-phủ New Zealand rất lo sẽ bị Nhật tấn-công trong khi hầu hết lực-lượng New Zealand đang chiến-đấu bên cạnh Quân-đội Anh ở Âu Châu và Trung Đông. Cùng lúc đó, Hoa Kỳ sửa-soạn tấn-công Nhật nên muốn tìm một căn-cứ quân-sự để tổ-chức một hậu-phương vững-chắc nhằm yểm-trợ mặt-trận Thái Bình Dương và săn-sóc các thương binh. New Zealand là một địa-điểm lý-tưởng.
Tuan26
Wellington – New Zealand
Giữa năm 1942, Sư-đoàn 2 US Marines đã đổ-bộ lên Wellington làm đẹp lòng cả ba nước New Zealand, Hoa-kỳ, và Anh. US Marines trải quân quanh thủ-đô Wellington nhưng các quân-nhân Công-giáo thường đi xem lễ ở Nhà Thờ Old St. Paul’s. Dần dần giáo-dân và Marines đã vun-đắp những tình bạn thân-thiết, đậm-đà. Từ đó đến nay, năm nào Nhà Thờ Old St. Paul’s cũng cử-hành một Lễ Cầu-nguyện cho US Marines. Trong Nhà Thờ vẫn còn treo lá cờ của Second Division of the US Marines và cờ Hoa Kỳ; Quốc kỳ này chỉ có 48 sao vì hồi ấy, Hoa Kỳ chưa có hai tiểu-bang Alaska và Hawaii. Ngày nay, nhiều người dân Wellington, dù sinh ra sau năm 1942, cũng biết tên những con đường, nhà thương…do US Marines xây nên. Một điểm dễ thương nữa là Wellington có một khu phố mang tên Brooklyn, cạnh Brooklyn là Central Park; Wellington có nhiều đường phố mang tên các tổng-thống Mỹ.
Tuan27.png
Cờ trong Nhà Thờ Old St. Paul’s
Đến Wellington thì phải đi thăm vườn hồng, đi Cable Car, đi lên đỉnh Mount Victoria, và đi xe Tram. Có hai vườn hồng mà vườn nào cũng có hàng trăm loại hoa hồng khác nhau. Mount Victoria cao 196 meters nên từ trên đó có thể nhìn thấy toàn cảnh Wellington. Xe Tram gần giống như xe điện ở Hà Nội; ngồi trên xe Tram có thể đi khắp thành-phố, rẻ hơn mua một tour sightseeing. Wellington đẹp đến nỗi Nhà Tôi muốn dọn qua Wellington ở vài năm để tránh nghe về Tổng-thống Trump.
Tuan28
Central Park – Wellington, NZ
Christchurch
Năm 1848, John Robert Godley đề-nghị đặt tên cho thành-phố là Christchurch; Godley vốn tốt-nghiệp từ Trường Đại-hoc Christ Church ở Oxford, Anh-Quốc. Christchurch được gọi là “The Garden City” nên rất hãnh-diện với các vườn hoa của mình, nhất là “Christchurch Botanic Garden” rộng 52 mẫu (acres). Vườn này trồng rất nhiều loại cây, hoa trên thế-giới. Có cả cây Red Wood đem từ California sang trồng hơn 100 năm trước, vườn hồng có hơn 250 loại hồng khác nhau. Christchurch Botanic Garden không thu tiền vào cửa nhưng những hãng du-lịch cho thuê xe, thuê thuyền đi thăm các nơi trong vườn. Mỗi năm có hơn 1.1 triệu du-khách thăm-viếng Christchurch Botanic Garden.
Tuan29Tuan291
Christchurch Botanic Garden
Muốn nhìn Christchurch từ một góc cạnh khác thì đi xe “Gondola,” một toa xe nhỏ treo vào giây cable rồi kéo lên đỉnh núi hoặc đưa xuống mặt đất tương-tự như Ski Lift ở những núi trượt tuyết. Christchurch Gondola đưa du-khách lên đỉnh núi Cavendish, cao 445 meters trên mực nước biển. Từ trên cao, Christchurch giống như cảnh thần tiên.
Tuan30
Christchurch nhìn từ Mount Cavendish
Năm 2010, một trận động đất cường-độ 7.1 đã tàn-phá Christchurch nặng-nề nhưng không có ai chết. Năm 2011, một trận động đất 6.3 yếu hơn lại giết hại 185 người. Kể từ 2010 đến 2014, có 4,558 trận động đất có cường-độ lớn hơn 3.0. Rất nhiều tòa nhà bị hư-hại mà đến nay vẫn chưa tu-bổ xong kể cả Vương-cung Thánh-đường Christchurch. Thánh-đường này thuộc Giáo-hội Anglican được xây từ 1864 và hoàn-tất năm 1904; Thánh-đường bị hư-hại trầm-trọng sau nhiều trận động đất. Năm 2012 Tòa Giám-mục quyết-định phá-hủy ngôi Thánh-đường rồi xây một Nhà Thờ mới nhưng có nhiều nhóm dân phản-đối; UNESCO World Heritage Centre cũng hậu-thuẫn cho những nhóm này. Phá-hủy rồi xây một Nhà Thờ mới sẽ tốn-kém từ $56 triệu tới $74 triệu, và cần từ 4 đến 9 năm trong khi sửa-chữa lại sẽ tốn-kém từ $104 triệu tới $221 triệu, và cần từ 6 đến 22 năm. Tiền bồi-thường từ bảo-hiểm động đất là $40 triệu. Tòa Giám-mục không chịu sửa-chữa vì qúa đắt, phần lớn giáo-dân cũng đang bị hư-hại nhà cửa nên không thể đòi-hỏi họ đóng góp nhiều cho việc sửa-chữa Nhà Thờ. Các nhóm dân phản-đối kiện Tòa Giám-mục và họ thắng. Năm 2017, Tòa Giám-mục quyết-định sẽ sửa-chữa Vương-cung Thánh-đường Christchurch.
Christchurch là cửa ngõ đi xuống Nam Cực. Không-quân và Hải-quân Hoa-Kỳ cộng thêm Không -quân New Zealand và Không-quân Australia đều lấy phi-trường Christchurch làm điểm xuất-phát để đi tiếp-tế cho các căn-cứ McMurdo và Scott Bases ở Nam Cực. Hậu-cứ Christchurch chứa hàng ngàn bộ quần áo và đồ phụ-tùng để chống lại nhiệt-độ cực lạnh dùng cho các chương-trình của Hoa-Kỳ ở Nam Cực.
Christchurch là thành-phố cuối cùng của cuộc du-lịch “Miệt Dưới” 40 ngày của hai vợ chồng tôi. Đi dự HNLK năm nay còn là dịp hai đứa tôi kỷ-niệm hơn nửa thế-kỷ chung sống bên nhau, hơn nửa thế-kỷ trôi-nổi theo vận-mệnh đất nước. Ở New Zealand chúng tôi đi tour của hãng Thrifty Tours New Zealand nhưng suốt 8 ngày này tôi không gặp một nhân-viên nào của Thrifty Tours; họ chỉ là người trung-gian thuê các hãng du-lịch địa-phương để ghép lại thành 8 ngày du-lịch cho vợ chồng tôi. Từ trước tới nay, khi du-lịch nước ngoài, tôi đều đi với hãng Grand European Travel hay Trafalgar; họ tổ-chức khác hẳn Thrifty Tours. Grand European đón mình từ nhà, đưa mình về lại nhà sau tour. Tour dù dài, dù ngắn cũng chỉ có một hướng-dẫn-viên du-lịch đi với mình từ đầu đến cuối (đôi khi họ có thêm hướng-dẫn-viên người địa-phương). Nhóm du-khách đi tour với mình cũng không thay-đổi. Ở New Zealand 8 ngày, chúng tôi đi với hơn mười hãng du-lịch khác nhau, hướng-dẫn-viên du-lịch cũng như bạn du-khách cũng thay-đổi theo mỗi tour. Mặt khác, mua tours ở Australia và New Zealand phải đọc kỹ chi-tiết vì nhiều tours rẻ họ cắm trại (camping) chứ không ở khách-sạn hoặc mình phải lái xe lấy.
Tuan31
Anh Nguyễn Trường Phát, Hội QGHC Miền Đông Hoa Kỳ, nhận cờ Luân Lưu từ Anh Nhan Tử Hà
Cảm tạ Chúa, cám ơn Thượng-đế đã cho chúng con sống đến tuổi này lại cho chúng con còn sức-khỏe để đi đây đi đó. Cám ơn Anh Nhan Tử Hà, Anh Lê Văn Thái, Anh David Ngô Văn Đượm và các ACE trong Ban Tổ-chức HNLK 2018, các ca-sĩ, nhạc-sĩ, MCs.. đã cho chúng tôi có cơ-hội gặp mặt nhau; cám ơn Anh Nguyễn Văn Sáu đã như con thoi chuyển tin từ Úc đến chúng tôi. Cám ơn tất cả ACE/QGHC ở Úc đã đón-tiếp chúng tôi rất niềm-nở, thân-thiện, chan-hòa tình-nghĩa ACE đồng song, đồng môn. Hẹn gặp lại các ACE trong kỳ HNLK 2019 ở Washington. Tuổi chúng ta đều đã 7, 8 bó; hãy tận-dụng những ngày còn lại ít-ỏi của chúng ta để gặp mặt nhau, hàn-huyên, thăm hỏi nhau. Tôi đi Úc về trễ nên giữa Tháng 12 mà vẫn chưa viết xong bài này thì vừa nghe tin Chị Trần Thiện Tích mới qua đời ở Úc. Khi sang Úc, vợ chồng tôi có ghé thăm Chị vì Chị không đi họp HNLK. Anh Tích học với tôi ở Cao-học 2, Chị Mỹ Nam học với tôi ở Đại-học Văn-khoa Sài-Gòn. Vừa được gặp lại Chị thì nay Chị đã ra đi. Mong xin Chị an-nghỉ, quyên đi cõi đời vô thường này và nguyện cầu hương-linh Chị Mỹ Nam, Pháp-danh Tâm Tường sớm tiêu-diêu Miền Vĩnh Hằng.
Đặng-Quốc-Tuấn CH 2 / ĐS 10