Tưởng Niệm
NGUYỄN VĂN HOÀNG
(1947-1983)
_____________________________________________________________
Anh Nguyễn Văn Hoàng tự Nguyễn Chính Nghĩa sinh ngày 18/10/1947 tại Biên Hòa trong một gia đình nghèo gồm có 8 anh em mà anh là anh cả. Anh có một vợ 3 con và cha mẹ già cần phụng dưỡng. Khi còn học tiểu học, anh vừa đi học vừa đi bán quà vặt để giúp gia đình. Khi học trung học, anh là học sinh xuất sắc của trường Trung Học Ngô Quyền, Biên Hoà và được giải thưởng danh dự của Tổng Thống VNCH trao tặng. Khi xong tú tài toàn phần, anh học Đại Học Khoa Học Saigon, đến năm thứ ba anh được học bổng chính phủ để đi học ngành hóa học ở Algeria. Nhưng vì cha mẹ gìa cần phải phụng dưỡng, và các con trong gia đình cần có cha bên cạnh để dạy dỗ, nên anh bỏ dở chương trình du học này để thi vào Học Viện Quốc Gia Hành Chánh. Trong khi học QGHC, anh còn học thêm tại Đại Học Luật Khoa Saigon ban tư pháp. Anh tốt nghiệp cử nhân luật khoa và QGHC cùng năm 1969 và được bổ nhiệm làm việc ở Ty Thuế Vụ Quận I thuộc Tổng Nha Thuế Vụ. Cuối năm 1969, thi hành lệnh động viên, anh nhập ngũ khóa 2/69 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức và sau đó về làm việc ở Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực VNCH. Hai năm sau, anh được biệt phái về Tổng Nha Thuế Vụ và làm Trưởng Phòng Thuế Vụ Quận Gò Vấp. Ban đêm anh đi làm bán thời gian trong vai trò giáo sư phụ khảo Viện Đại Học Minh Trí. Chức vụ sau cùng trong quân đội của anh là Trung Úy và trong hành chánh là Phó Ty Thuế Vụ Tỉnh Gia Định.
(Được biết trong thời gian anh làm Trưởng Phòng Thuế Vụ Quận Gò Vấp, anh được kết nạp vào đảng Tân Đại Việt, Khu Bộ công chức Lê Trí Vị ở Sàigòn, qua sự giới thiệu của anh Lê Minh Nguyên cũng là nhân viên của anh. Anh Nguyên hiện định cư tại Long Beach, Nam California, là người vẫn đang tích cực hoạt động trong Mạng Lưới Nhân Quyền cùng với một số nhân vật khác, trong số đó có phu nhân cố GS Viện Trưởng HV/QGHC Nguyễn Văn Bông.)
Sau 30/4/1975 anh bị đi tù tại trại 15NV Long Thành. Đến tháng 11/75, vì CSVN bị lúng túng trong vấn đề thiếu chuyên viên thuế vụ để làm việc ở miền Nam nên anh được tha nhưng bị quản chế 6 tháng để làm việc cho họ trong vấn đề chuyên môn này. Sau 6 tháng anh xin nghỉ việc và đứng ra lập tổ hợp nông sản, nhưng đó chỉ là mặt nổi bên ngoài, bên trong là tổ chức chính trị có tên là Binh Đoàn Lê Văn Duyệt. Đến tháng 10/1977 anh bị CS bắt và sau đó được thả ra vào tháng 3/78 vì họ không khai thác được gì. Ra tù, anh tiếp tục hoạt động ngấm ngầm, và đến ngày 4/2/1979 tức ngày mùng 4 Tết Kỷ Mùi, anh cùng một số bạn bè thành lập một tổ chức kháng chiến có tên là Mặt Trận Tự Do Cứu Quốc Việt Nam, có cơ sở chính tại Saigon và chính anh là chủ tịch. Mặt Trận này có địa bàn hoạt động từ miền Đông, qua chiến hữu Trần Quang Mẫn ở Long Khánh; đến miền Tây, qua chiến hữu Nguyễn Văn An ở vùng Long Xuyên, Rạch Giá. Ngày 27/4/1979 trên đường về chiến khu miền Tây, anh và các chiến hữu bị bắt, do sự phản bội của một người trong tổ chức có tên là Nguyễn Hải Đăng chỉ điểm. Ngày 11/8/1981 anh bị tòa Sơ Thẩm Nhân Dân CS kết án tù chung thân. Trước tòa, anh rất hiên ngang và dũng cảm đối đáp với chánh án, gọi họ và bọn cầm quyền Hà Nội là tay sai bán nước, đưa nhân dân vào cảnh bần cùng, đói rách; bóp nghẹt Tự Do Dân Chủ, và vì quá căm phẩn nên anh đã bất thần hô to: “Đả đảo Cộng Sản! Đả đảo Hồ Chí Minh!” ngay trước phiên tòa. Bọn CS bị sỉ nhục quá bất ngờ, liền dùng bán súng đánh anh quỵ ngay tại chỗ. Sau đó, bọn chúng xin lệnh Hà Nội để lập phiên tòa khác xử lại. Ngày 27/5/1983 cả 3 anh đều bị kết án tử hình. Trước đó, các bạn bè ở Âu Châu liên lạc với tổ chức Ân Xá Quốc Tế (Amnesty International) tại Luân Đôn qua văn thư số UA234/82 ngày 7/10/1982 để can thiệp và xin ân xá, nhưng bọn CSVN không đáp ứng. Chỉ bốn ngày sau, vào ngày 31/5/1983 lúc 9 giờ sáng, bọn CS đem anh Hoàng và anh Mẫn ra xử bắn tại Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung, riêng anh An thì bị họ đánh chết trong tù!
(Chị Mỹ Hường, vợ anh Hoàng phải vội vã chạy lo lót tiền cho bọn cai ngục để được nhìn mặt chồng lần cuối, nhờ đó mới biết được sự đánh đập dã man trong lúc xử án cũng như việc đánh chết anh An trong tù! Một điều rất cảm động là khi biết mình bị án tử hình, anh đã xin lỗi người vợ hiền vì đã không làm tròn trách nhiệm của người chồng, người cha, và cũng tạ lỗi với cha mẹ gìa vì đã không còn dịp để phụng dưỡng!).
Trước khi bắn, chúng nhét hai quả chanh thật to vào miệng hai anh vì sợ hai anh nhục mạ chế độ và lãnh tụ. Sau đó, chúng vùi xác hai anh và cắm lên mỗi mộ phần, được lấp đất sơ sài, một tấm bảng với hàng chữ "Âm mưu lật đổ chánh quyền". Chị Hoàng núp sau lùm cây xa xa để lén nhìn chồng đang bị hành quyết nhưng không dám kêu gào mà chỉ âm thầm rơi lệ..., vì sợ bị lộ nơi ẩn nấp! Nỗi uất nghẹn của chị không phải do những quả chanh, mà do bởi sự tàn ác của một chế độ độc tài Đảng trị. Chị Hường ơi! Giọt lệ của chị không chỉ khóc riêng cho người chồng anh dũng, mà chị đã khóc chung cho cả một dân tộc! – Ôi! Anh Hoàng đã hy sinh khi tuổi đời còn rất trẻ - 36 tuổi !
Liệt sĩ Nguyễn Văn Hoàng và các liệt sĩ khác tuy đã bị bách hại, nhưng tinh thần bất khuất và khí thế đấu tranh của các anh đã tác động mạnh mẽ vào công cuộc chiến đấu chung của toàn dân chống bạo quyền Cộng Sản. Những người kế tiếp anh chắc chắn sẽ đạt đến thành công; dân tộc ViệtNam sẽ giành lại được sự Tự Do, No Ấm.
Hôm nay, ngày tưởng niệm Tháng Tư Đen; để tưởng nhớ và vinh danh một CSV/QGHC, một Anh Hùng Dân Tộc, tôi xin được ghi lại bài thơ của cố GS Nguyễn Ngọc Huy đã khóc anh Nguyễn Văn Hoàng như sau:
Điếu Một Cựu Môn Sinh
(là Nguyễn Văn Hoàng, cựu sinh viên Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, đã bị bọn Cộng Sản Việt Nam xử tử vì tổ chức tranh đấu chống lại bạo quyền của chúng)
Năm trước cùng chung một mái trường
Trong chương trình phục vụ quê hương
Thầy trao trò nhận truyền tri thức
Giúp nước trong thời đại nhiễu nhương
Đến lúc non sông cát bụi lầm
Thầy đi nơi hải ngoại xa xăm
Trò bên trong nước đầy tang tóc
Nhưng vẫn cùng chung một quyết tâm:
Đập nát xiềng gông lũ bạo tàn
Làm cho toàn quốc được khương an
Trong niềm vui sống và no ấm
Cùng tự do về với quốc dân
Nhưng giữa phong ba nổi bất ngờ
Trên đường tranh đấu rủi sa cơ
Trò đà ngã gục ngày hôm ấy
Và chết hiên ngang dưới bóng cờ
Nghe tin trò đã phải hy sinh
Xao xuyến trong tâm mối nghĩa tình
Thầy thấp nén hương thờ liệt sĩ
Cho nhà ái quốc cựu môn sinh
Trên con đường giải phóng nhơn dân
Còn có bao người quyết dấn thân
Diệt lũ hung tàn, xây đất nước
Suối vàng trò hãy cứ an tâm
Houston – Texas, 26/11/83
Đằng Phương
(Sáu Nguyễn ghi lại nhân ngày tưởng niệm tháng Tư Đen / 2009)
No comments:
Post a Comment