HIỂU, THÔNG CẢM & CÁM ƠN
***CCB: Thật ra chúng tôi chỉ cần biết EMAIL và PASSWORD mà quý anh hiện dùng để POST BÀI HÀNG NGÀY ! Nếu quý anh muốn duy trì NAF để lưu lại kỷ niệm của người sáng lập thì XIN CHO CHÚNG TÔI BIẾT và sẽ SỬA GIÚP QUÝ ANH. Còn như quý anh định làm MỘT WEB MỚI thì kính xin IGNORE mấy ý kiến từ Úc Châu giùm. Thân kính và cám ơn những lời tha thiết , đầy ân tình của Anh NTVĩnh./- bb/ccb.
Lỗi tại tôi
Thưa quý anh chị,
Như đã trình bày nhiều lần trước đây khi Vũ Công Hùng qua đời, anh đã không có dịp giao lại password cho tôi và có lẽ cho bất cứ ai. Từ bắt đầu chỉ mình anh thiết kế site này và nắm giữ password.Từ khởi thủy Hùng thông báo cho tôi là sẽ làm một website cho ĐS 14 và khi web chào đời tôi đã tham gia rải rác giống như một vài bạn khác cùng khóa. Nhưng sau này thấy web bận rộn, tôi đề nghị cùng anh em mở rộng thành web CSV QGHC & Thân Hữu cho vui hơn.
Rồi Hùng và tôi chia nhau: Hùng lo kỹ thuật nhiều hơn và tôi lo mỹ thuật nhiều hơn. Tôi đã dùng sự hiểu biết và kinh nghiệm về graphic qua 9 năm điều khiển một nhà in nhỏ và hai tờ báo Vìệt Ngữ (chết yểu, một tờ một năm và một tờ hai năm) để giúp Hùng trong công tác vác ngà voi này.Tôi cứ nghĩ như thế tạm ổn để chạy một cái web page và cứ tưởng chúng tôi sẽ có nhau mãi. Cho đến khi Hùng bị bạo bệnh, tôi vẫn không nghĩ Hùng ra đi nhanh như thế. Sau khi Hùng qua giai đoạn trị liệu đầu, Hùng rất tỉnh, anh chị em trong Diễn Đàn cũng rất lạc quan.
Tôi cũng thế nên không bao giờ hỏi đến password. Lần nói chuyện bình thường về Diễn Đàn lần chót xẩy ra trước khi Hùng bị coma có hai ngày, Hùng có nói câu chót: "Còn hỏi gì nữa không?", tôi cũng không nghĩ đến chuyện hỏi cái password vì cái tính lạc quan tếu của mình. Sau này tôi thấy câu nói đó giống như một lời trối trăn, và trong toàn câu chuyện trao đổi bình thường sau cùng này, rõ ràng đó là một lời trối "Hãy giữ lại Diễn Đàn này". Trước đó chúng tôi chỉ trao đổi về tình hình tổng quát, lời chê tiếng khen, làm sao để hết "ế độ", "Ý Nga là ai vậy hở Vĩnh?"... Nhưng lạ một điều, lần nói chuyện trước khi Hùng bị coma này, Hùng nói rất nhiều về vấn đề kỹ thuật, tôi cũng nương theo hỏi vài câu. Nói cho cùng đó là lỗi tại tôi. Người đang bệnh như Hùng không thể nhớ ra cái gì là điều quan trong nhất để truyền lại cho bạn mình. Khi tỉnh lại sau cơn coma kéo dài một tuần, thì đã quá muộn. Hùng không còn đủ sức để làm những việc tối thiếu cần thiết cho mình. Trí nhớ bị loãng loạn.
Trong giai đoạn chót này có một mẩu chuyện liên quan đến cái loãng loạn trí nhớ này.
Bà xã Hùng hỏi: "Anh Vĩnh hả? Anh Vĩnh Canada hả?"Hùng đã la toáng lên: "Không!. Có hai Vĩnh lận. Thằng cha Vĩnh làm y tá kìa. Đi qua đây nó không thèm nhìn mình nữa".Chi tiết có hai người tên Vĩnh thì đúng. Nhưng không có ai tên Vĩnh làm y tá đi ngang qua giường nằm của Hùng cả. Câu chuyện cũng cho thấy, những ngày cuối của mình, Hùng nhớ bạn bè nhiều và cái cảm giác cô độc rất lớn lao.Trong tình trạng như thế tôi không còn tâm địa nào để hỏi về một cái password. Trong những điện đàm lần đầu còn trao đổi được dăm ba câu. Về sau Hùng chỉ nói được: "Vĩnh hả" rồi trao máy cho Phước.Hiện Diễn Đàn bị trục trặc, khó sửa vì không biết password. Cũng như Web CCB-HC, tôi không nghĩ phe ta có hackers để phá nhau, hackers chỉ có thế đến từ những người đang thi hành nghị quyết 36 mà thôi.
Nhưng nghĩ cho cùng, Diễn Đàn vẫn còn ở một vị trí khiêm nhường chắc chưa phải là đối tượng của họ. Nhân tiện xin cám ơn Web CCH-HC đã theo dõi và muốn giúp đỡ. Hy vọng rằng Vũ Công Hùng khôn thiêng sẽ gửi một "hacker tốt" đến giúp, hoặc đồng ý để chúng ta lập một cái sân chơi mới và di chuyển về đó đàn đúm, và muốn sửa đổi lúc nào cũng được.
Thân ái chào quý anh chị
Nguyễn Thế Vĩnh, ĐS 14
No comments:
Post a Comment