Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com

Monday, September 28, 2009

ĐẠI HỘI HOÀNG GIA (Già hoang)
678 DIỄN – NGHĨA

***CB: Vô cùng cám ơn giải thích sốt sắng của Tác Giả Hàn Nho Phong Vũ Biểu- Xứ lạnh ngắt !!!./- bb/cb


Để đi vào cốt truyện cho việc phải giải thích bài thơ, Vô Danh Thị xin tóm gọn 16 câu lục bát dưới đây:
Xuất thân từ gốc hoàng gia.
Già hoang phiêu bạc tiêu pha tháng ngày
Ngu sao bỏ thịt ăn chay?
Đánh trâu nhậu nhẹt chờ ngày đấu tranh
Về nhà trí vẫn tinh anh,
Đi vào hoan lạc còn rành sáu câu.
Sức cùng chẳng thấm vào đâu,
Liệt dương lương diệt thì mau về trời.
Cali nắng cực người ơi!
Nhớ về cố quốc rụng rời chân tay
Giống lành gieo mấy năm nay,
Rượu vào ướp thịt đều bay mất rồi
Huynh đài Bảy Sáu Tám quơi!
Chung vui tiệc rượu thấu đời tạm dung.

Thương thay ở cõi vô cùng,
Hoàng gia biến thái thành khùng già hoang.

Hồi thứ nhất:


Xuất thân từ gốc hoàng gia
Gìa hoang phiêu bạc tiêu pha tháng ngày.

Gần 35 năm trước ở tận Đông Hải có một quốc gia hùng mạnh tên là CHVN. Nước này có một ngôi trường nổi danh để đào tạo đám hoàng gia. Tập thể hoàng gia đã làm vẻ vang dân Việt khi đất nước này được liệt vào một trong những quốc gia hùng mạnh nhất nhì Đông Nam Á Châu.
Nhưng Trời xanh quen thói, nước mất nhà tan, nửa đời phiêu bạc, đến xứ người, tánh nào tật nấy, lấy ăn nhậu, tậu tình làm kim chỉ nam…vợ con ở nhà đải đằng chưa đủ nên phải hợp lại ăn chơi thỏa thích quên đi mọi chuyện bi ai, quên cả mắt mờ răng long đầu bạc…

Hồi thứ nhì:

Ngu sao bỏ thịt ăn chay?
Đánh trâu nhậu nhẹt chờ ngày đấu tranh!
Không biết có ai nhịn được rượu thịt để trai tịnh hay không, nhưng chắc chắn ai ai cũng noí cười vui vẻ nâng ly chúc mừng là mình đã gìa đến tuổi này, chưa chết là may, trâu, bò, heo, gà, vịt, ốc hến cứ dồn vào cho đã cái miệng cho bỏ ghét những ngày tù tội, lo chi đến chuyện nước chuyện hội, dù nhà ta có cháy thành than thì cũng mặt kệ, ông thần ma men, thần khẩu ta phải tranh đấu để quyết đạt, ăn và uống mới thật sự cần có để tẩm bổ cho cái đó khi tuổi về già…

Hồi thứ ba:

Về nhà trí vẫn tinh anh
Đi vào hoan lạc còn rành sáu câu?
Sáu Bảy Tám là ba ông bà có thể nói hiện là cột trụ của nhóm hoàng gia, vì lớp cao hơn thì hết xíu quách đã vào thời lú lẫn, còn đám trẻ hơn thì sợ chưa đủ tư cách đứng ra chửa cháy…Tất cả đều trông chờ vào ba Ô. B 678 nhưng họ đã tuyệt vọng, vì đàn anh, đàn chị họ đang chú trọng chửa cháy vùng nước ngập… trước đã.

Hồ thứ tư:

Sức cùng chẳng thấm vào đâu,
Liệt dương lương diệt thì mau về Trời.
Ăn nhậu qúa trời như vậy nhưng như muối bỏ biển nên chẳng làm bà xã hài lòng, tuy nhiên cao lương mỹ vị bao giờ cũng là đại hạng để chửa cháy căn bệnh về già, còn chính trị, chính em, hội đoàn hội điếc, vác ngà voi…đâu bằng vác chày qua núi một thời của tuổi thanh xuân…

Hồi thứ năm:

Cali nắng cực người ơi!
Nhớ về cố quốc rụng rời chân tay.
Thắm thoát mà đã gần hết một đời người, cháu con đầy đàn mà cái ta vẫn chưa phai. Một vài ngày ăn ngon, uống ngon, no say động cởn ở đất nắng đẹp miền Ca khiến ta nhớ lại thơì vàng son cũ, muốn gì cũng có…nhưng càng nhớ, càng làm cho ta rụng rời vì “còn đâu những đêm vàng bên bờ suối” nữa.

Hồi thứ sáu:

Giống lành gieo mấy năm nay,
Rượu vào ướp thịt đều bay mất rồi!
Một thời để nhớ, một thời để thương, ai cũng có một thời vàng son, nhưng hạt lành đã gieo mà đi ướp cùng rượu thịt nuốt vào để ra cửa hậu thì mùi vị phan trần sẽ làm chẳng những mờ tên tuổi mà còn bị người đời đạp xuống bùn nhơ của ao cá bác hồ…

Hồi thứ bảy:

Huynh đài Bảy Sáu Tám qươi,
Chung vui tiệc rượu thấu đời tạm dung
Mọi người đã và đang trông đợi các anh, nhưng tất cả hy vọng ngưởng mộ đều trờ thành đống tro tàn không hơn không kém. Ly rượu, miếng thịt đối với các anh nó thật vĩ đại, vĩ đại còn hơn khi ở trong tù CS phải không các đại ca ca… Tự do rồi không qúy nó thì qúy cái gì khi đã vào thời “trên bảo dưới tỉnh bơ”

Hồi kết:

Thương thay ở cõi vô cùng!
Hoàng gia biến thái thành “khùng gìa hoang”.
Thôi thế là hết, chuyện cuối của cuộc đời ai cũng phải đi vào lòng đất, nhưng con đường đi của các anh chẳng thênh thang, an lạc, vãng sanh về Trời mà cưu mang một tâm trạng tội lỗi đến nỗi khùng điên trước lúc ra đi, than ôi! biết nói gì hơn…

Hàn Nho Xứ Lạnh

No comments: