Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com

Wednesday, September 30, 2009

Phiếm về

THÈM.

***CB: Xin hỏi, có phải Ông Tá tự nhận là "NGỰA SANH NGƯỜI" không ? Năm nọ, có mấy anh em thực tập ở HN, anh em được dẫn qua trình diện ở tư dinh. Ông tá nói: "Ở đời có 4 món, ông ta sẽ giúp anh em giải quyết 3 món và món thứ "3" thì về SàiGòn làm gì thì làm. Cấm không được giải quyết món 3 ở trong Tỉnh HN."

Anh em nghe rồi cũng bỏ qua và mấy tháng sau thì có chuyện "Các em thư ký giỡn hớt sao đó ?!" - Anh tá lại tập họp anh em cũng ở tư dinh và ông ta nói, anh em vi phạm điều thứ 3. Trong vòng 24 giờ phải rời khỏi HN !

Ông ta trả anh em về lại Học Viện và GS. Viện Trưởng đã giao cho anh Trưởng Lớp lên HN để tìm hiểu và trình lại sự việc khó nói về điều 3. GS.VT có can thiệp, ông tá Ngựa Sanh Người vẫn nhứt quyết không giữ anh em thực tập ở lại.

Số anh em đó được phân ra làm 2 nhóm và được gởi đi thực tập tiếp ở Biên Hòa và một Tỉnh khác nữa mà tôi đã quên rồi ! Hy vọng sẽ đóng góp được chút tài liệu sống, làm cho PHIẾM LẠNH LÙNG ... càng u ám , mịt mùng hơn !!! /-bb/cb


Để có chút ít gió mát trăng thanh trong không khí đấu tranh đòi lại quyền bầu cử cho anh chi em chúng ta, hôm nay lão khất tôi múa bút viết phiếm về “thèm”. Vì thèm, vì chịu hết nổi sau khi thấy những món ngon vật lạ của bửa tiệc “nửa thế kỹ 678”… và nhất là chai rượu X.O của chủ tịch Phan Trần lập lòe trong tủ kiến để nhử những con sâu rượu đang nhỏ dãi…

Chắc qúy Đốc đã từng đọc chuyện phiếm của Song Thao (ST) mà tựa đề chỉ có một chữ giống như phiếm của lão hôm nay? Đừng bảo lão bắt chước mà có tội đấy, nhưng mà nếu bắt chước giống, hay, cũng nên bắt chước phải không qúy vị.
Sự thật thì phiếm của ST đăng trên mấy báo lá cải nơi đây, lão chỉ nhìn sơ qua tựa đề chứ chưa hề đọc hết bài phiếm của ông vì lão không thích “cà kê dê ngỗng” mất thì giờ. Không tin qúy hửu thử mua sách những chuyện phiếm của ST (lão không quản cáo sách cho ST đâu nhé) về đọc để so sánh thì thấy liền tù tì, lão chẳng ăn cắp hay bắt chước ông ấy chút nào…

Thèm là một động tự phải không qúy vị, có người thèm rờ…như ngày xưa có một ông tá mà người ta gán cho caí danh là: nhỏ không học lớn làm đại tá. Ô. ta tuyên bố một câu xanh dờn rằng ông rất thèm “rờ…”, một ngày thiếu rờ thì đời mất vui nên ngoài vợ ông ra, ông thường tìm những “khu” có nhiều bà có chồng tập kết để đến hành quân. Hành quân đêm thì có nhiều người đau khổ dù cái sướng chỉ trong chốc lác…Ông nổi tiếng sát cộng và cũng nổi tiếng “da tầm” cho nên việc ông làm cũng không đáng trách… Ô. Tá này cũng đã có vài kỷ niệm với anh em chúng ta khi ông làm tỉnh trưởng tỉnh HN, Ô. đã bắt anh em HC chúng ta định nghĩa giùm ông HC là gì vì ông chẳng biết gì về HC cả. Vì vậy bi kịch đã xảy ra từ đó để rồi ông mất chức tỉnh trưởng…(bạn ta có ai làm ở HN lúc đó xin vui lòng kể lại cho anh em nghe chơi)

Cũng thèm r… nhưng thêm ba chữ nữa là r.. ượu. Thử tưởng tượng mọi người quay quần trước các món nhậu… thơm phức (chứ không phải thơm như múi mít) mà chai rượu lại nằm yên trong tủ thì con sâu rượu trong lòng nó quậy đến cở nào?
Qúy hửu hãy làm một cuộc thí nghiệm như vầy: Lấy một cục thịt vừa kho xong, ngồi trước mặt con chó liếm qua liếm lại từ từ, bạn sẽ thấy con chó như thế nào thì rượu X.O trước các đấng mày râu, thấy được nhưng không nếm được trong bửa tiệc linh đình… cũng vậy. Dù không chảy dãi ra ngoài như chú khuyển nhà ta nhưng trong ruột chắc chắn mong muốn nó với bất cứ gía nào. Do vậy buộc phải đạt cho được, sá chi cái chức hửu danh vô thực…Rượu X.O hơn CÓ CHỨC nhiều phải không qúy vị? thôi thì để đạt được ta nên từ nó để nhường cho chủ nhân của chai rượu, người cũng thèm, nhưng không thèm rượu mà thèm… có chức. Gãi đúng chỗ ngứa thì không phải một chai mà chục chai nếu có sẵn trong tủ cũng nhảy ra bàn.Và… sự thật nó đã được mang ra ngay để làm món quà mừng ngày tái đắc…

Thèm, thèm qúa, thèm nhỏ dãi, thèm tới chết, thèm đủ thứ…đều diễn tả tới cái sự đòi hỏi bởi bao tử như những nạn nhân trong tù CS, những con sâu rượu trong bửa tiệc mà thiếu rượu, những bà bầu thèm ăn, mèo thèm mỡ…nó có qúa nhiều, biết viết sao cho hết. Chỉ nói về bao tử thôi chứ chưa nói đến cái thèm của con mắt, cái tâm thì ôi thôi, thiên hình vạn trạng…
Qúy hửu còn nhớ, tiệc mang tên nửa thế kỹ của đám “hoàng gia” 678 không biết tốn mấy chai rượu khiến đám hoàng gia trở thành gìa hoang lú lẫn quên hết trách nhiệm… Thôi thì cứ đổ thừa chữ thèm cho nó đựợc việc. Rượu vào, lời ra, trí lẫn, chân… xìu nên dù cho có má hồng bên cạnh cũng đành nhắm mắt cho qua hay cố gắng lắm thì phải tốn vài ả ga ra…

Nói đến “má hồng”, làm lão nhớ lại cách đây hơn năm, do sự môi giới ai đó mà có lấp ló chai rượu X.O nên ông cựu chủ tịch ngồi lỳ Nam Cali tha hồ đổ vào miệng để rồi hứa chắc nịch rằng thì là…nhưng khi về nhà không biết ói trên hay ói dưới mà thành hứa cuội…tội nghiệp “má hồng” mất toi chai rượu khiến câu chuyện lan ra và để đời đến ngày hôm nay cũng bởi chữ “thèm”.

Ôi! thèm, thèm qúa, tôi cũng thèm viết nữa cho đã ngứa tay nhưng sợ viết lộn vài chữ không thuộc phiếm mà thuộc loại chữ “Kách mạng” kiểu hang Pác Pó thì thiên hạ lấy đó mà chửi sẽ phải đội quần. Thôi tạm ngưng nơi đây để khỏi phiền lòng bà con, qúy đốc đang cần sự ngắn gọn để nghĩ ngơi, dù nó chỉ được…nửa chừng xuân…FIN.
Chào qúy Đốc.


Lão khất lạnh lùng.

1 comment:

hai pham said...

Trả lời:
Chính thị là Mã sanh Người. Còn câu chuyện ông họp tất cả anh em HC trong tỉnh lại để định nghĩa hai chư HC cho ông nghe thì nó dài, tục và lỗ mãn lắm... lão được nghe kể lại nên cần biết sự thật.
Xin mời qúy hửu nào biết rõ vui lòng kể lại sự việc đó cho nhau nghe để mua vui những ngày còn lại...
LKLL
Còn gì phải dấu diếm nưã phaỉ không qúy hửu. Thân aí kính chào