HÀNH CHÁNH LÃO GIA
*Giữ BY/QGHC: Cầm bút lên như vầy mới xứng đáng chữ nghĩa và tiết tháo ngay thẳng chứ !!! Thán phục ! Thán phục từ lâu !!!.../- BY/QGHC.
Hành chánh gia về già
Có người khôn tổ cha,
Có người ngu bỏ mẹ
Người ngu ẩn non cao,*
Người khôn thích lao xao*
Khôn quá thành ba xạo
Làm toàn chuyện ngược ngạo
Phải chăng người vô đạo?…
(* Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao…NK?)
Theo cách nói văn chương lễ phép thì gọi là Hành chánh lão gia, sát nghĩa là ông gìa hành chánh tức là những công bôc của dân, nói riêng ở đây là những người đã từng tốt nghiệp trường QGHC thời VNCH thuở nọ nay đã vào thơì cằn cỗi. Than ôí! thời vàng son còn đâu, phải chăng chỉ còn cái tự hào cái qúa khứ ở tuổi về chiều nên cố cùng vẫy bám víu không phải để nổi tiếng nhưng lại tiếng xú vạn niên…vì…
Tôi viết bài này hôm nay để phân tích một cách cởi mở hai trương hợp vừa xãy ra trong tâp thể HC già vào những ngày đầu của mùa xuân Canh Dần.
Về Bạch thư của nhóm Santa Ana:
Đã gọi là bạch thư mà dấu tên tuổi thì hởi ôi không già sao được? Nếu không già thì sao lại lú lẫn vì đã viết đen thành trắng, hắc mà gọi là bạch. Bạch tức là quang minh chính đại, sáng như ban ngày, vỗ ngực tự xưng tên tuổi chứ núp trong xó thì sao gọi là bạch được. Trường hợp điển hình trước đây qúy huynh đã thấy rõ, đọc rõ, đó là Bạch thư cuả Dr Cao văn Hở, sao dễ quên thế?!
Đã gọi là bạch mà lời viết xéo xắt hằn học mơ hồ đổ lỗi cho người khác thì còn gì là bạch, còn gì tình nghĩa để kêu gọi, để đại diện anh em nữa!
Tôi, như các anh, cũng mong mõi cho tập thể chúng ta vui vẽ, trong tình ái hửu như thủơ ban đầu, nhưng các đàn anh của tôi vì qúa ngã mạn khinh thường anh em nên hai năm qua, hai năm tối tăm mù mịt, xú uế lan tràn chưa đủ sao các anh? Những việc đôi co phải trái đã được đăng công bằng và đầy đủ trên web Mauthan68, chẳng những chỉ chúng ta đọc mà mọi người Việt khắp nơi đều biết…để cuối cùng có được hòa bình chưa đầy hai tháng, sao lại sớm bới đống tro tàn chưa kịp nguội…
Lời của bạch thư nhưng không phải la bạch thư, tuy nhiên cá nhân tôi rất thông cảm tâm tình của các anh vì muốn sớm có một tổ chức thống nhất lành mạnh đúng theo tinh thần dân chủ và đồng thuận của mọi CSV…Nhưng, mới quá một tháng mà các anh dùng những lời lẽ hơi phủ phàng, mơ hồ, thiếu suy nghĩ thì thật là đáng tiếc…
Để ngồi lại với nhau không gì hơn là khóa kỹ chức tước học vị, tuổi tác, buồn vui của qúa khứ vào kho tạng thức của mỗi chúng ta, vui và chấp nhận hiện tại để chờ cơ duyên khi cơ duyên đến.
Các anh hiện ở Santa Ana hay Nam Cali hay ở nơi nào trên đát Mỹ cũng vậy, hãy lấy bài học Úc Châu mà làm kim chỉ nam để nếu muốn quang phục TH sau nầy. Úc đã có chủ tịch Liên Bang, tuy chả đẹp, nhưng danh xưng đã có gần ba năm nay. Vậy Mỹ châu nhiều CSV hơn, lớn hơn sao không làm giống họ trước khi muốn ôm đồm năm châu bốn biển, lâp lại TH. Nếu các anh làm được, Canada chúng tôi sẽ hoan nghênh và cá nhân tôi sẽ xin gia nhâp và ủng hộ hết mình. Tuy nhiên Hội ON Canada do anh Trương thới Lai làm chủ tịch đến chết thì tôi không dám có ý kiến vì rằng:
Hội của tôi: Hội CSV QGHC ONTARIO CANADA.
Gần mười năm qua, tôi tạm giữ thủ qũy cho hội nhưng sự thật thì …có THỦ nhưng không có QŨY. Bốn năm bỏ công bỏ cuả làm báo để làm đẹp cho hội cho tên tuổi của một đại đàn anh mà tôi kính mến bây giờ mới thấy rõ bộ mặt thật của ông sau bửa tiệc tân niên mà tôi không hề được mời tham dự như mọi năm.
Người tôi đề cập không ai khác hơn là đại huynh trưởng Trương thới Lai ĐS 1, hiện là người đã và đang có chức: Chủ tịch hội CSV QGHC ON Canada.
Sau ngày đầu năm dương lịch 2010, ngày bình yên của tất cả CSV QGHC trên khắp thế giới, tôi có ý định rửa tay gát bút, vui với hiện tại, quên đi qúa khứ và chẳng buồn tương lai. Nhưng, hôm nay khi mở hai web của anh em trong nghề là Docsu và Mauthan thấy đăng cuộc họp của hội tôi mà thiếu vắng bốn người trong đó có tôi. Tôi có hỏi vài bạn vắng mặt thì họ được mời nhưng bận việc nhà, còn tôi không được mời không biết vì sao?
Vì đại ca quá gìa nên quên hay vì thù ghét thằng đàn em mà dám bơi móc những lỗi lầm của một đại huynh trưởng?
Xin lỗi các đồng môn, tôi không muốn nhắc lại qúa khứ nhưng vì sự việc trên tôi phải tường trình lại để mọi người biết vì sao:
Bài học dân chủ:
Nếu tôi không lầm thì Ô TTL là cựu ĐL/VP BNV thời VNCH và là thành viên của LMDC hiện nay đã và đang tranh đấu để đòi tự do dân chủ cho VN, nhưng cá nhân ông đã làm những việc phi dân chủ như ủng hộ TXT ngồi lì, gian lận bầu CVĐ và chính ông cũng chẳng thua, đã hơn 10 năm qua ngồi chức chủ tịt. Mười năm tức ít nhất năm lần cho hội viên thực thi quyền dân chủ, nhưng hội Ontario không một lần dù chỉ sơ sài trên hình thức như hôi Montreal, Vancouver hay ít ra cũng bầu trên ly rượu như xứ Kangaroo. Chỉ cần phát mỗi người một miếng giấy nhỏ để bầu là xong trò chơi dân chủ… ( Sự thật hội tôi cũng có đôi lần chủ tịch đòi từ chức nhưng nếu chỉ cần một hai tiếng nói: thôi anh ngồi luôn đi…là …coi nhu xong.
Tình trạng đải bôi xuề xòa hay nói đúng ra la coi thường trò chơi dân chủ này không chỉ hội tôi mà nó có dẫy đầy ở mọi hội đoàn khác…Đó là cái bịnh của người Việt hải ngoại, miệng thì cứ đòi CS dân chủ khi chính mình lơ là trò chơi dân chủ…)
Bài học thù hận:
Những việc làm thiếu dân chủ của đại ca chủ tịch nêu trên và cộng với sự độc tài như tự mình quyết định bầu BCH/TH và TKS mà chính tôi email phàn nàn, nhưng đại ca, huynh trưởng của tôi vẫn “cả vú lấp miệng em” nên từ đó, tôi lìa bỏ cái chức gọi là thủ qủy và tham gia viết bài vạch trần những u tối của các bậc goi là đại ca …
Phải chăng đó là nguyên nhân mà đàn anh ỷ có chức gạt tên đàn em mình trong ngày vui tân niên?
Sai rồi, bậy rồi đại ca ơi. Nếu tôi là anh, tôi sẽ email mời mà không nại bất cứ lý do gì,còn đi hay không là quyền của hội viên, đó mới thật là người đại trí là đại huynh trưởng…
Không nói thì nó nghẹn, nói rồi mới cảm thấy dễ chịu, coi xong xin bỏ qua cho vì những gì tôi nói đều là sự thật tận đáy lòng. Đã qua tuổi sáu bó nên tôi sẽ không nhỏ mọn thù dai thù vặt mà đón nhận mọi chỉ dạy của đàn anh nếu có lắm lời…
Mong muốn cho những người HC về già có được mái ấm chung mà ngày xưa hội chúng ta đã một thời vang bóng có lẽ khó đấy! Có học cần có hạnh, lớn tuổi, thân gìa, hãy sống đạo đức, vị tha để tâm khỏi già theo năm tháng…
Trong trường hợp của tôi, một đại huynh trưởng, một đại lão gia, đại đai ca, đã đối xử với đàn em mà thiếu Tinh (dấu sắc hay huyền tùy hỉ) Người như vậy thì tìm người có tư cách ra gánh vác việc TH có lẽ chẳng khác nào mò kim đáy biển…
Chơi cho lịch mới là chơi,
Chơi trò léo lận bao giờ thới lai…hở đaị huynh?
Canada Feb. 22.2010
PQH ĐS17
No comments:
Post a Comment