Vài Hàng Về Một Tấm Hình
(Viết về một tấm hình của anh chị em 17 chụp tại quê nhà)
Cây có cội, nước có nguồn và sông có khúc người có lúc, nên sau 20 năm rời xa quê hương, người viết này cũng đã về với mục đích duy nhất là thăm mẹ gìa đang bị bệnh nặng, tất nhiên sau đó thăm anh chị em bà con, bạn bè…cùng giúp đỡ họ theo khả năng có được của mình…
Ngày ra đi phải trốn lén lút trốn, chui cửa hậu không khác gì lãnh đạo CS khi ra ăn mày nước ngoài ngày nay, nhưng khi về như quan trạng áo gấm về làng mà bụng thì đánh lô tô nếu không nhờ những lá bùa năm mười đô la hộ mạng khi qua cửa aỉ thì dù có nằm mơ cũng khó sớm thấy được cửa thiên đàng.
Thiên đàng tôi nói ở đây là thiên đàng tình ái ruột thịt sau hơn hai thập niên xa cách giữa người bỏ nước tìm tự do và người thân kẹt lại và thiên đàng đô la mà CS đã ngửi thấy khi mở cửa để củng cố chế độ. Do mối dây hệ trọng này mà CS đã dối trá mỉm cười đổi tên bè lũ phản động đĩ điếm thành khúc ruột ngàn dặm, vịt kiều yêu nước….
Từ đó…người Việt liều chết ra đi đã lần lượt trở về vì những hoàn cảnh thương tâm của gia đình rồi kéo theo những chuỗi dài khác như du hý, đầu tư…thì coi như đút đầu vào rọ mà CS đã đặt sẵn cho khúc ruột ngàn dặm. Kết qủa thì ai cũng biết, kẻ sức trán , người gãy gọng chỉ còn ngư ông CS ngồi hưởng lợi cho đến ngày nay.
Đã sang thế kỹ 21, nếu kể từ ngày CS cưởng chiếm toàn Miền Nam thì người đã ra đi trẻ nhất cũng đã 35, cái tuổi dê để về VN kiếm gái nếu không thành công ở xứ người hoặc giả qúa giàu về VN lấy con gái NTD như Nguyễn Bảo Hoàng con của Nguyễn Bang….
Nhưng đó là tuổi trẻ, chúng không nếm mùi đau khổ vì cái gọi là tù cải tạo, hoặc quên hẳn chuyện vượt biên vượt biển, nhưng còn cha mẹ chúng sao nỡ đành làm thinh, nói riêng ở đây đó là chúng ta, những CSV QGHC đang sống ở hải ngoại.
Tôi biết rất nhiều anh chị em ĐS 17 đã trở về vì những lý do bất khả kháng thì ít nhưng về để làm ăn, về du lịch, du hí…thì nhiều
Tấm hình chụp tại VN giữa anh em 17 trong đó có một nhân vật hải ngoại NDN hoàn toàn là sự thật vì những nhân chứng trong tấm hình, cũng như tấm hình ông cựu CT Nam Cali PĐT (trong web QGHC/ĐS17) đứng tươi cười bỏ áo ngoài quần như thời “quân quản” thì ai đáng trách hơn?
Như tôi đã nói ở trên, ai cũng có hoàn cảnh, biết đâu NDN có thân nhân bệnh nặng hay chết nên phải về…? không phải chỉ có NDN mà Tết rồi (hiện tại) còn có NCT từ Pháp về để ăn tết và phụng dưỡng cha gìa, một cựu đảng viên có qúa nhiều quyền lợi…còn nhiều người sẽ rủ nhau về nữa ai dám cấm ai…
Vì hoàn cảnh, vì tình quê hương nên họ trở về nên không đáng trách. Điều đáng trách là sự qúa đáng và sự hèn nhát…
Cái qúa đáng của các bạn tôi là quảng cáo cho sự đi về của họ, có người thích khoe khoang, có người muốn nịnh, muốn kiếm tiền, muốn về nguồn…nên vô tình hay cố ý làm lợi cho CS thể hiện trên những hình ảnh, bài viết không những trong nội bộ mà cả trên web để mọi người đều biết. Việc đưa vào web tôi không biết để ca tụng sự “ái hửu” của nhóm hay cố tình vạch áo… như hai tấm hình của những nhân vật 17 hải ngoại chụp chung với anh em 17 tại quê nhà…
Cái “ái hửu” của anh em 17 chúng tôi mà người ngoài cho là “hèn” là vì mối dây liên hệ cha mẹ anh em với phía bên kia, tựu trung là quyền lợi nên mọi người không muốn “mắc lòng” với CS…Vì lý do đó chúng tôi chỉ biết có đỉnh cao trí tuệ ca tụng ái hửu mà quên đi thân phận của người tỵ nạn…
Than ôi! gừng càng gìa càng “chua cay”, chua nhiều hơn cay vì rằng 17 là khóa có nhiều cái nhất của HV QGHC nhưng có lẽ tuổi gìa nên thích về nguồn, thích du hí, thích tiền hơn gì cả… chứ không phải vì thiếu tài!!!
Càng viết càng thấy buồn, càng thấy hổ thẹn nên xin ngừng nơi đây./-
Một CSV 17
(Không phải 17 Nam Cali.)
No comments:
Post a Comment