Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com

Friday, July 23, 2010

Nguyên Ngữ của ttt

Sớ trình giáo sư tiến sĩ Cao Văn Hở
tôn thất tuệ

Lamartine viết: Hởi vật vô tri, bạn có linh hồn chứ? (Objet inanimé avez-vous donc une âme?) Đa số độc giả và nhà bình giải nói thi sĩ lãng mạn nầy đã trả lời có, ngay trong câu nói. Gs là thi sĩ nên tôi mới rắc rối như vậy. Câu hỏi của giáo sư đã có câu trả lời: người giáo sư nghe theo đi theo là hai ông Phạm Duy và Nguyễn Cao Kỳ.

Nếu lối hỏi của Lamartine đầy tính chất tinh tế của ngữ pháp, rất gần với Á Đông, câu hỏi của giáo sư mang tính chất khôn ngoan ranh mảnh của một nhà chính trị, uống nước không chừa cặn. Diện là lời ta thán người Việt Nam dốt, coi phim chưởng, tiếng Anh tiếng u thì cứ như parlant anglais à sous titre vietnamien, như bánh da lợn nhưng điểm là ca ngợi ông Duy và ông Kỳ. Tiến sĩ là một cố vấn của một ngôi chùa, ngày ngày thiền hành trong suốt 7 năm, vậy thôi thì "buông xả" (tiếng của Thiền môn) quách cho xong, bỏ hết lời qua tiếng lại, xếp bút nghiên theo hai vị tiền bối nầy, vì Orange nầy không có bạn, còn mấy thằng HO là ho lao vì la ó ông Kỳ quá mà ho lao.

Sự ra đi của tiến sĩ, tui nói thiệt lòng, cũng phải nếu có đạo tâm. Tui hay cằn nhằn xe cộ đông quá chật đường mà không biết tôi cũng làm chật đường; xe tôi còn to hơn chiếc mô to Hạt Lây hai bánh mà hai người. Giáo sư buông xả thì nhiều người khỏi đọc những email bí ẩn. Ví dụ như đang đọc chuyện dân ta thế nầy thế kia, liếc lên chỗ "re" (như té re) tiến sĩ kê hai đàn anh của tôi là Đức và Liên cùng một tràng liên thanh tĩnh tử: gian, dâm, tham, ngu, ác, đần. Giáo sư bênh vực ông Phạm Duy vì ông PD không có bạn ở Quận Cam.

PD có cảm tình với tôi, tôi đã cùng PD đi hát vài nơi, ông gởi thư cho tôi khi tôi đến Thái Lan, ông tiếp đón tôi ở Nam Cali, chở xe đi ăn v.v...và có nói với tôi: Anh là người rất hiếm đã trích những lời ca khó như Tôi Sẽ Hát To, Đường Chiều Lá Rụng, Bi Hài Kịch v.v...Nhưng tôi không phải là bạn, tôi không có những điều kiện bên ngoài như Đỗ Ngọc Yến, chủ báo; Nguyễn Mộng Giác với hằng loạt sách in.

Những kẻ ngang cơ như bs Trần Ngọc Ninh v.v... thì theo lời của nghị sĩ Nguyễn Văn Chức cho ông PD thuộc thành phần bất hảo nên không thể là bạn. Những bậc thượng thừa trong văn nghệ thượng có lắm chứng. Ví như trong một bữa ăn, Mai Thảo ngông nghênh đã bị Viên Linh tạc rượu vào ngực trước sự hiện diên của nhiều người, tôi chứng kiến tận mắt, như Phạm Đình Chương. Minh Đức Hoài Trinh có thơ PD phổ nhạc không đề tên, chỉ để hai chữ PD, bà rất ghét, có khi còn nhắc vụ lấy thơ của Nguyễn Tất Nhiên và Linh Phương.

New York Times đã khôn khéo ủng hộ Bill Clinton bẳng cách nói với cử tri hãy bỏ phiếu đồng thời không cho vợ và con gái đến gần tông tông, coi chừng bị sờ vú, tuột quần (nguyên văn: to avoid any unwanted pass). Không ai làm công việc tài tình ấy cho ông PD mà còn nhiều tai tiếng, thực có, giả có, chè đậu, chè khoai. Nói chung có rất nhiều lý do làm cho ông PD không có bạn trên xứ nầy. Còn ông Kỳ. Tiến sĩ có biết De Gaule không? Anh chàng cao khỏng, ăn có công lao của đồng minh Anh Mỹ và luôn kiêu ngạo. Ông muốn nhảy vào VN. Ông thủ tướng Kỳ phản pháo.

Một ký giả hỏi de Gaule nghĩ sao. Ông họ "đờ" nầy chơi chữ nói: Qui est qui? thiệt ra là Qui est Ky?, có nghĩa thằng Kỳ đó là cái cái thằng chó nào? Tụi tui nổi sùng, tuyên ngôn, tuyên cáo tới văn phòng hảng AFP (Agence Francaise de Presse) cự nự yêu cầu chuyển về Pháp cho lão tổ của chúng đọc, ngậm câm cái mõm chó, ferme ta geule. Mấy chục đứa tui về sau là "ho" lao cả, thưa tiến sĩ, mà ông Kỳ xem như ăn mày.

Xưa kia chúng tôi chửi de Gaule vì tự ái dân tộc nhưng bây giờ phải mượn câu Qui est Ky? dành cho người hùng của tiến sĩ Cao Văn Hở. Giáo sư có cần dịch ra tiếng nước mình hay không?
Kính bái,
ttt

No comments: