Thi Họa
Phải chăng là một sự linh ứng?
Khi anh VCH web chủ Docsu còn sống, tôi có đọc được bài thơ “Tiếng Chim” của tác gỉa Nhựt Khuê tức anh Châu Văn Để, tôi xin chép lại như sau:
Chim kêu rả rích canh trường,
Chim ơi chin có nổi buồn giống ta?
Chim buồn chim kêu thiết tha
Ta buồn ta chẳng thốt ra được lời!
Chim còn bay lượn trên trời
Còn ta, rũ cánh bên đời tạm dung!
Chim hót tiếng người chim khôn
Nhưng chim không hiểu từ ngôn mình dùng
Người nghe chim hót người mừng
Nhưng người đâu biết nổi lòng của chim!
Xưa nay nếu đã đi tìm
Chim đà tháo củi xa miền trần gian
Thi nhơn là kiếp chim ngàn
Lỡ vay duyên bút, trả bằng duyên thơ.
Vì lời thơ quá ư thống khổ, người Trầngian cảm thông được hoàn cảnh của anh nói riêng và của những người tỵ nạn nói chung trong đó có kẻ Trầngian nầy.
Tuy nhiên một người dùng duyên bút duyên thơ, còn tôi thì dùng bút vàng kiếm thơ hầu để trừ gian diệt bạo để tạo dựng kiếp sống tự do quật cường qúy báu lại cho mình…Đây là bài Họa
Tiếng Chim Lồng
Quốc kêu sao lắm đoạn trường.
Vì chưng chủ nghĩa bất thường nước ta
Chim lồng ao ước thiết tha,
Cơm ăn áo mặc thốt ra ngàn lời,
Quốc ơi! hãy khấn vái Trời
Dân Nam đoàn tụ, hết thời tạm dung.
Tỉnh đi Quốc, mau lớn khôn,
Vùng lên phá cũi, áo cơm tự dùng
Tung trời bay lượn Quốc mừng.
Hòa đồng muôn loại, tưng bừng giống chim.
Tự do Quốc phải đi tìm,
Yên lồng sao thấy nỗi niềm thế gian
Muốn tung bay với chim ngàn,
Quốc nên dùng tới bút vàng kiếm thơ...
Anh Nhựt Khuê ơi, lời thơ tôi như một kim chỉ nam để khuyến khích chim quốc phá cũi sổ lồng tìm lại kiếp sống tự do rồi tha hò ung dung tự tại “trả bằng duyên thơ” rồi dùng tới kiếm thơ để đứt khoát qúa khứ đau thương, hiện tại hải hùng.
Chim có tiếng hót, người có tiếng người, đại trượng phu thỏa chí bình sinh, sống cho lý tưởng việc gì phải “ép mình” vì bị người ép, việc gì phải gánh vác một việc ngoài khả năng, lắm tiếng đồn…Hãy sáng suốt buông bỏ việc mà anh chẳng thèm ngay từ đầu để về lại với thi văn, với diễn đàn thân hửu như ngày nào.
Anh Sỹ, anh Hùng…muốn giữ thì cứ để họ giữ. Đại trượng phu “nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy”…Thực hành đi anh!
Qua năm mới anh Trần Xuân Thời nếu cố ý ngồi lại thì chẳng khác nào như cua rụng càng, như vua không ngôi, như Mộ Dung đang đúng giữa bãi tha ma…Nhà không nóc sao anh còn ở được!?
Mong rằng anh thật sự là người quân tử , là nhà thơ Nhựt Khuê, mong rằng duyên thơ và kiếm thơ sẽ trở laị mọi diễn đàn QGHC mà chắc chắn diễn đàn Mauthan68/CCB sẽ mở ra một kỹ nguyên mới đâm đà tình huynh đệ, tận hưởng an nhàn để chờ buổi ra đi…Thân ái kính chào anh và tất cả.
Người Trầngian,
No comments:
Post a Comment