CHUYỆN "KHÔNG LỬA MÀ CÓ KHÓI" MẤY MƯƠI NĂM TRƯỚC CỦA
Cao van Ho
“Khi anh em đã đông đủ thì lúc nào cũng thiếu 1 mình hắn. Cho nên chủ nhà dọn cơm chung tập thể cho mọi người.Một chút sau thì CVHở tới và phải dọn 1 PHẦN RIÊNG CHO HẮN.
Hắn ngồi ở một bàn riêng , vừa ăn vừa lén lút dòm qua thức ăn của tập thể và của cá nhân hắn có gì khác biệt ? Hắn thấy tập thể được cho thêm một chút dưa giá chẳng hạn mà hắn không có.
Lập tức hắn bỏ đũa xuống vào nhà bếp “CỰ NỰ” với các con của Bà Chủ Ngay và đòi phải có dưa giá cho hắn!
Chúng tôi hay nghe một Chị con của chủ nhà, chịu hết nổi hay kể lén (bep xep, la ca truoc hay sau bua com) cho chúng tôi nghe:
CVHở khiếu nại cả đến dĩa thịt kho của anh sao quá ít, tô canh của anh chỉ có rau mà không có nhiều thịt như bên bàn ăn tập thể !!!
Quả thật, các anh em chịu ăn tập thể sẽ giúp cho chủ nhà NHIỀU TIỆN LỢI hơn là phải múc thức ăn riêng ra từng người như anh CVHở cố tình ăn riêng.
Chị con bà chủ thú thiệt, nếu cá kho, thịt kho, canh cải, rau sống còn lại chút ít thì Chị cho thêm cho nhóm tập thể. Chả nhẽ chị lại chia thêm cho một mình CVHở, vốn là người kèn cựa từ chút thật là nhỏ mọn !
Còn như dưa giá là làm để nhà ăn mà , còn không bao nhiêu cuối ngày nên cho thêm cho nhiều người mà anh CVHở cũng vin vào đó mà đòi cho phần mình cũng phải có !!!”
No comments:
Post a Comment