Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com
Friday, September 17, 2010
PHÓNG BÚT BỪA BÃI
MUỐN ĐỀ CAO LẠI THÀNH RA BÔI BÁC ?
Con Kiến Vàng –Texas.
Kính thưa Quý Đồng Môn QGHC;
Nhân đọc thấy bài viết “Nhớ Bạn” dưới đây của một đàn anh cối cum, có xưng danh tánh, các khóa học rõ ràng nên tôi xin mạn phép khỏi phải nhắc tên tác giả để hy vọng được giảm thiểu một phần nào sự VA CHẠM, dĩ nhiên phải có là điều tự nhiên thôi và tôi xin hoàn toàn đón nhận sự va chạm cần thiết nầy !
Tôi cũng xin trân trọng kính thưa rằng: Từ trước đến giờ tôi viết nầy nọ, đụng chạm khá nhiều người mà mục đích chính là để NÊU LÊN VẤN ĐỀ nào đó (Luôn kèm bằng chứng) để hy vọng CHÚNG TA CẨN THẬN NHIỀU HƠN MỖI KHI PHÓNG BÚT VỀ BẤT CỨ MỘT ĐỀ TÀI NÀO. Ngoài ra, cá nhân tôi không bao giờ có ý định nhằm SỬA ĐỔI TÂM TÁNH CỦA BẤT CỨ AI. Bởi vì tâm tính con người , đa số rất khó sửa đổi, hầu như nó đã phát hiện và gắn bó từ tấm bé ! Tuy nhiên cũng có những đứa nhỏ ngỗ nghịch nhưng khi trưởng thành lại là một con người toàn vẹn, lý tưởng mọi mặt. Nhưng tỷ lệ ưu tú nầy không lớn lắm, nếu so với tánh tình bẩm sinh, bất biến phải không các bạn !?
Suy nghĩ của tôi đơn giản như vậy, nên tôi không hề có ý làm thay đổi một ai cả, tôi chỉ vạch ra những chi tiết để tự chúng ta cẩn thận trong lời ăn tiếng nói, nhứt là phóng bút viết lách nầy nọ với tư cách một QGHC, một danh xưng mang danh dự chung của tập thể nhiều người QGHC chúng ta.
Kính thưa Quý Đồng Môn;
Bởi vì cần cẩn thận, nên tôi xin mạo muội viết ra đôi điều cảm nhận của cá nhân tôi khi đọc qua bài viết “NHỚ BẠN” để tưởng nhớ một người bạn thân của tác giả vừa nằm xuống.
Tôi mạnh tin rằng, đã có nhiều người khi đọc qua bài “NHỚ BẠN” chắc không ít anh em cũng đã nhận ra “MỘT CHI TIẾT HƠI KỲ” mà tôi sắp đề cập sau đây. Nhưng tôi cũng biết chắc rằng sẽ không ai lên tiếng gì cả về bài viết “NHỚ BẠN” , bởi vì không ai muốn chọc giận tác giả và hơn nữa ai cũng sẽ ngại là sợ đá động đến người bạn vừa nằm xuống, một điều tối kỵ mà không ai dại gì dám làm !!!
Tôi vừa nêu lên một ĐẶC ĐIỂM TẾ NHỊ để quý vị sẽ thông cảm cho tôi một chút nào đó ! - Tại sao tôi biết suy nghĩ đó là một điều tế nhị, cấm kỵ mà tôi lại viết ra những điều nầy ???
Xin thưa ! Tôi viết là vì tôi nhận thấy bài viết “NHỚ BẠN” có nêu một chi tiết THẬT LÀ TAI HẠI, đã làm TỔN THƯƠNG DANH DỰ NGƯỜI BẠN QUÁ CỐ KHÔNG ÍT và nhứt là bài viết đã lấp lửng NÊU LÊN MỘT CHI TIẾT RẤT MƠ HỒ… khiến cho những bạn đồng môn ở xa cảm thấy thật là hoang mang. Chi tiết mơ hồ đó khiến cho người đọc thắc mắc và TỰ VÕ ĐOÁN … ra nhiều tình tiết không tạo được mấy danh dự cho người quá cố !!!
Tôi xin trích nguyên văn đoạn chi tiết mơ hồ ấy như sau:
[“Năm trước khi hay tin Tâm Triều lâm vào vòng lao lý, tôi âm thầm liên lạc với một vài anh em đồng môn bàn chuyện đóng góp thế chân để bạn Bob Huy được tại ngoại hầu tra. Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại mà. Nhưng lại có bạn đồng môn am tường luật pháp khuyên bảo không nên vì làm vậy sẽ trở ngại lớn cho việc xin public legal assistance. Rồi bạn được chuyển đến Fresno, rồi bạn trở về với anh em .” -ĐS9+CH1]
Tôi xin phép được nêu ra những cảm nhận thiển cận của tôi như sau. Tôi tin chắc rằng tác giả KHÔNG HỀ CÓ CHỦ ĐÍCH NHƯ SUY NGHĨ CỦA TÔI. Nhưng những chi tiết mơ hồ dù là vô tình thì chính nó cũng đã vô tình gieo rắc vào đầu óc người đọc những hoài nghi mà xét ra không có ảnh hưởng TỐT NÀO mà tác giả mong muốn bày tỏ nỗi niềm NHỚ BẠN , vinh danh bạn hiền ! Tôi nghĩ chi tiết MƠ HỒ , BỎ NGÕ trên đây đã tạo ra MỘT PHẢN TÁC DỤNG THẬT LÀ TAI HẠI cho người bạn cao quý vừa nằm xuống bởi sự phóng bút bất cẩn , quá đà chăng ???
1- CHI TIẾT NẦY CÓ THẬT SỰ PHẢI NÊU RA ĐỂ NHỚ BẠN KHÔNG ?
Theo tôi viết về người đã nằm xuống là KHÓ NHỨT, vì cần phải lựa chọn cho thật kỹ về những chi tiết tốt đã qua của người bạn mình. Có những chi tiết không thể bỏ qua được, thiếu nó là có tội với người quá cố ! Đó là những chi tiết CAO CẢ nói chung mà người quá cố đã thể hiện, khiến cho người quá cố được mọi người kính trọng, thương mến, nhớ mãi gương sống cao quý của người quá cố.
Chắc quý vị sẽ đồng ý rằng có NHỮNG CHI TIẾT , NHỮNG KỶ NIỆM dù là rất đẹp của người quá cố và những cá nhân khác như tác giả chẳng hạn ! Nếu như những chi tiết đó quá riêng tư và không mấy được êm ái với đa số những người bạn khác thì ĐÂU CẦN PHẢI NÓI RA để gọi là nhớ bạn ! Phải không các bạn ???!!!
Theo tôi chi tiết “BỊ LÂM VÀO VÒNG LAO LÝ” … Đâu cần phải nói ra ở trong bài NHỚ BẠN !!! - Đề cập một cách SƠ QUÁT như vậy sẽ làm cho người ta thắc mắc nhiều hơn hay là qua chi tiết đó sẽ làm cho người ta thương nhớ người quá cố nhiều hơn, thân thiết, đậm đà hơn ???
Tôi nghĩ tuyệt đối SỰ KIỆN LAO LÝ nầy nhứt định không nên tiết lộ mơ hồ trong hoàn cảnh hiện tại. Còn như sự kiện nầy chứa đựng nhiều chi tiết mang lại nhiều danh dự cho người quá cố mà tác giả muốn nhắc đến thì phải có những chi tiết bạch hóa không ai sẽ hiểu lầm hay suy đoán nầy nọ khác hơn !!!
2- CHUYỆN LAO LÝ LÀ CHUYỆN GÌ ???
Tôi thật sự không hiểu là tại sao nhớ đến bạn mà phải xì ra chuyện LÂM VÀO VÒNG LAO LÝ , tức là bị giam cầm. Chuyện bị giam cầm là chuyện phạm pháp không nhỏ nên mới bị giam cầm . Tôi xin nói mau là KHÔNG PHẢI BỊ GIAM CẦM LÀ ĐÃ PHẠM TỘI. Tôi chỉ nói biện pháp tống giam là sự kiện có dính líu phải là một việc xảy ra trầm trọng.
Tác giả viết bị LÂM VÀO VÒNG LAO LÝ mà không nói một chút xíu gì về nguyên do TẠI SAO ??? Bố ai mà biết chuyện gì ??? Tác giả muốn tự ai suy ra TỘI GÌ cũng được hay sao ??? Có thể anh em ở Nam Cali đã biết TỘI GÌ RỒI , NHƯNG MÀ ĐA SỐ ĐỒNG MÔN Ở XA, CÁC NƯỚC KHÁC LÀM SAO BIẾT TỘI GÌ MÀ BỊ TỐNG GIAM ? Một trong những tội mà bất cứ bạn nào vô tư nhứt cũng có thể nghĩ đến là ĐỤNG XE GÂY THƯƠNG TÍCH TỆ HẠI RỒI BỎ CHẠY LUÔN chăng ??? …. Hay là tội gì serious hơn nên mới bị TẠM GIAM chờ ra Tòa ???
Thử hỏi chi tiết bị tống giam được tác giả nêu ra trong bài NHỚ BẠN đã gây được gì thương cảm hay chỉ là phản ứng phụ làm thiệt hại thanh danh cho người đã không còn có cơ hội để làm sáng tỏ vấn đề mơ hồ quái ác nầy ???!!!
3- CHUYỆN TÁC GIẢ VẬN ĐỘNG ANH EM GÓP TIỀN ĐÓNG TẠI NGOẠI NÊU RA ĐỂ LÀM GÌ ???
Tôi không thấy LÝ DO CHÍNH ĐÁNG nào để tác giả phải nói ra là chính tác giả đã VẬN ĐỘNG ANH EM GÓP TIỀN THẾ CHÂN ! Hơn nữa chính tác giả cũng cho thấy SỰ VẬN ĐỘNG TIỀN THẾ CHÂN đó sau nầy không còn cần thiết. Vì người quá cố đã được cho tại ngoại không phải vì có tiền thế chân.
Nếu tác giả là người khéo léo, chín chắn, biết suy nghĩ sâu xa một chút… thì sẽ không bao giờ nêu ra chi tiết VẬN ĐỘNG TIỀN THẾ CHÂN ấy.
Bởi vì rất đơn giản và thực tế mà nói thì KHI TÁC GIẢ NÊU RA SỰ VẬN ĐỘNG TIỀN THẾ CHÂN nó đã không tạo được một ý nghĩa tốt lành nào cho NGƯỜI QUÁ CỐ !!! Và có chăng chỉ vì tác giả muốn cho công chúng thấy TÁC GIẢ LÀ MỘT NGƯỜI CAO CẢ, VĨ ĐẠI, ĐÃ HẾT LÒNG VÌ BẠN … Thấy bạn bị tạm giam là vội quyên tiền nhiều người để cứu bạn !!!
Tôi hoàn toàn không tin ai khác nếu có viết bài sẽ tự dưng nêu ra vụ VẬN ĐỘNG DỰ TRÙ đó trong bài tưởng nhớ bạn. Nhứt là kết quả sau cùng thì chuyện vận động đã không cần thiết, không giúp ích được gì cả !!!
Sau cùng để kết thúc mấy chữ chân thành nầy, tôi xin thỉnh cầu cụ thể là tác giả NÊN CẨN THẬN , LỰA LỜI , CHỌN Ý … ĐỂ KHỎI VÔ TÌNH GÂY TỔN THƯƠNG CHO NGƯỜI KHÁC. Nhứt là người đã ra đi, không còn có cơ hội giải thích sự kiện éo le nào đó ! Tôi xài chữ éo le là vì cuối cùng người quá cố đã được minh chính rõ ràng nên mới được tại ngoại hầu tra, không cần tiền thế chân !?
Thay vi VINH DANH mà vì ăn chưa no, lo chưa tới mà VÔ TÌNH HÓA THÀNH BÔI BÁC CHÍNH TA và BẠN MÌNH !!!??? Xin thắp một nén nhang bằng các lời ngay tình nầy để tiễn người ra đi thanh thản , bình an với Thiên Chúa./-
Con Kiến Vàng- Texas
Trung tuần Tháng 9/2010
Monday, September 13, 2010
Nhớ Bạn
"Bob Huy" Tâm Triều
Hôm 9/09/2010 tôi vào Tiếng Thông Reo (http://tiengthongreo.blogspot.com/), đọc bài của Xuân Đỗ viết về Như Thương. Đọc xong bài Xuân Đỗ, tôi liên tưởng tới Tâm Triều. Hai nhà văn này, vốn là bạn văn bút với nhau, như tôi được biết lúc tôi tiếp tay làm Chủ bút cho Hoài Bảo Quê Hương QGHC.
Xuân Đỗ ghi nhận những cảm nghĩ và cảm tình về thơ văn Như Thương, rất trang trọng như dáng dấp trang trọng cố hữu của anh. Và nói tới dáng dấp, một "Bob" Huy, thuở đó giống "Tây lai". Không ngờ cùng trong một ngày 9/9, tôi được tiếp xúc với hai người bạn đồng môn, một còn, một mất. Cái tin Tâm Triều vĩnh viễn xa rời anh em QGHC đến với tôi rất thảng thốt.
Nhớ Tâm Triều hiền lành, ngày nào bạn và Trương Minh Hòa (ĐS 17), đến nhà tôi ở Fountain Valley, California vào cuối tuần để lo liệu tờ Hoài Bão Quê Hương và Nội San Liên Lạc. Bob Huy trầm ngâm ít nói. Khi Bob Huy nói tới tình thân văn bút với Xuân Đỗ, bạn đồng hao với L.H.E, lúc đó còn ở Oaklahoma thì mắt anh long lanh ngời sáng một cách đặc biệt.
Tôi nhớ, Tâm Triều muốn có bài Đời Sống Hai Lần trên Hoài Bão Quê Hương để đánh dấu kỷ niệm ra mắt sách của anh. Tâm Triều có giọng nói ấm thuyết phục thiết tha. Hạn định bởi số trang khuôn khổ Hoài Bão, vậy mà ước ao nhỏ của Tâm Triều đã thành tựu. Và, vì vậy, một bài rất dễ thương của bạn Nguyễn Ngọc Cường (ĐS 14?) phải tạm gác lại cho kỳ sau, và cho tới bây giờ! Truyện ngắn thật xúc động tả một tình yêu "có thật" trong buổi loạn ly sau 1975, trong một đổi đời giữa một cô ngày xưa làm công trong một gia đình khá giả tại Hà Nội, nay trở thành một cô cán bộ có tấc súng trong tay, và cậu con trai bây giờ là một tù nhân cải tạo, và được cô giúp cho trốn thoát cảnh tù đày. Trong truyện đó có dáng dấp của một tình yêu thăng hoa. Đọc bản thảo khiến tôi rưng rưng. Khi được biết là Diễn Đàn ĐS 14 trên Net đã sống lại, tôi vội vàng tìm vào để xem Truyện đó có lưu lạc nơi đó chăng. Tôi không thấy, và tôi hy vọng rằng Tiếng Thông Reo đáp lại lời mong cầu của tôi đăng lại Truyện ngắn đầy xúc động này, khi tôi tìm lại được bản thảo. Xin quí bạn tha cho tôi cái lỗi lan man khi đang thương tiếc Tâm Triều.
Năm trước khi hay tin Tâm Triều lâm vào vòng lao lý, tôi âm thầm liên lạc với một vài anh em đồng môn bàn chuyện đóng góp thế chân để bạn Bob Huy được tại ngoại hầu tra. Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại mà. Nhưng lại có bạn đồng môn am tường luật pháp khuyên bảo không nên vì làm vậy sẽ trở ngại lớn cho việc xin public legal assistance. Rồi bạn được chuyển đến Fresno, rồi bạn trở về với anh em. Ngày 9/08/2010, bạn thật sự ra đi vĩnh biệt. Thật là thảng thốt, dẫu biết rằng Thất thập cổ lai hy.
Đẩy xe, đẩy một giòng đời
Đẩy xe, phút chốc cuộc đời phù du.
Trong Kỷ Yếu QGHC, Tâm Triều có một câu rất dễ thương khi viết về Khoá 13:"Chúng ta xin nghiêng mình tưởng niệm những bạn bè đã khuất, hình ảnh các bạn ấy sẽ mãi mãi trẻ trung trong tâm tư chúng ta".
Vâng, tôi xin chia xẻ với ACE khóa 13, ngày hôm nay, lưu lại trong tâm khảm bạn bè một Bob Huy Tây lai tươi trẻ, của một cuộc sống hai lần trong lòng những người thương mến bạn.
Tôi không có mặt tại Orange County để thấy mặt Tâm Triều lần cuối. Vĩnh biệt bạn Tâm Triều và cầu nguyện bạn an nghỉ nơi nước Chúa vĩnh hằng.
Cao Kiều Phong
(Cao Văn Hở, ĐS9, CH1)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment