Nhóm 1% QGHC - Thông tin nội bộ QGHC Tỵ Nạn Hải Ngoại. Thiết lập từ 2008- Email Liên Lạc: cnguyqghc@gmail.com

Monday, April 11, 2011

Ở XA XIN HỎI QUAN THỤY HOÀI LÀ AI ?

CÓ PHẢI VỢ NGUYỄN MẠNH PHÚC KHÔNG ?

- VÌ BÀI TRƯỚC CŨNG NÓI "PHÚC VÀ TÔI ĐẾN..."


***Giữ BY/QGHC: Chị Hoài ơi; Sao chị lại nhắc đến "CON LẠC ĐÀ" ? Chị vô tình hay chị muốn trêu "ĐÀN LẠC ĐÀ QGHC ở NAM CALI của Đinh Bá Tâm-Trong đó có Nguyễn Mạnh Phúc" ? Chị Hoài không nhớ cái câu sửa văn gậy ông đập lưng ông của Nhà Văng Đinh Bá Tâm phán rằng: " Chó sủa mặc chó, ĐÀN LẠC ĐÀ VẪN CỨ ĐI ..."?


Nếu chị Hoài "VÔ TÌNH " nhắc CON LẠC ĐÀ thì TRỜI đã khiến xui cho chị tự nhiên LÀM ĐAU đàn lạc đà Nam Cali vô cùng và càng mỉa mai hơn nếu chị Hoài là VỢ GIẤY TỜ của Nguyễn Mạnh ...Phắc !!! (*Viết là Phắc vì sợ phạm huý ấy mà !!!"./- Giữ BY/QGHC


Hát Giữa Đêm Bolsa Tối hôm qua, thứ Tư, một ngày giữa tuần mà người Mỹ bản xứ vẫn đặt cho một cái tên véo von là “cái gù trên con lạc đà”.


Có thể được hiểu rằng, ngày giữa tuần, đại đa số dân chúng đều phải đi làm, ít có ai có cơ hội gặp gỡ bạn bè. Thế nhưng.Ngày hôm qua, phải là ngày đặc biệt lắm….Anh chị em quốc gia hành chánh khóa 17… vui vẻ gặp nhau ngày giữa tuần, chưa biết là có ai đi làm mới về, chưa biết là sáng sớm hôm sau lại phải đi làm.Như thường lệ, tôi cũng lại là… “người đến sau


”Phúc và tôi đến thì các anh chị đã ngồi sẵn ở 2 bàn tròn, trong một nhà hàng nổi tiếng giữa phố Bolsa.Số người hôm nay, đông hẳn hơn mọi khi .. 2 tài tử chính là anh chị Đắc từ Việt nam sang thăm nước Mỹ..Đi tours dĩ nhiên có những gò bó về giờ giấc, địa điểm…Nhưng anh chị Đắc đã rất chu đáo, thu xếp .. “ để phải có thời gian gặp gỡ các bạn…như lời anh Đắc đã nói trong bữa cơm.. ”


Ở đây, không có Dân chủ hay Cộng hòa, không có Tổng hội hay Chi hội, không có Bắc hay Nam Cali.


(***XIN HỎI CÂU NẦY CHÊM VÔ ĐÂY ĐỂ LÀM GÌ ? ĐỂ GÂY THÙ OÁN DÂN CHỦ, CỘNG HÒA hay NAM, BẮC CALI ??? CÓ ĂN NHẬU GÌ ĐẾN BỮA TIỆC ĐÂU CHỊ HOÀI ... HOÀI ???)


Ở đây, chỉ có tình bạn, tình bạn của gần 40 năm xa trường, ở đây không trịnh-trọng, không màu mè, không gượng ép, không cương lĩnh, không ngoại giao.. ở đây chỉ nghe tiếng mầy-tao thân thương, cậu và tớ , tôi và ông…tôi còn nghe tiếng ai đề nghị anh Mười ngâm Hồ Trường, anh Cần kể chuyện xưa đi… ở đây, tôi nghe tiếng anh Đắc ngõ lời với các bạn của anh mà sau 40 năm các bạn vẫn thế, anh chị vẫn thế, vẫn truyện “Con Gà duy nhất mà cả gia đình vợ chồng con cái anh trông cậy vào những trái trứng ngon, bổ…con gà đã bị….mang ra nấu cơm đãi bạn bè… ”Như thế, làm sao quên được… những hạt cơm ân nghĩa hôm nay, cũng giống như những bát cơm ân nghĩa ngày đó..Các anh chị ân cần chia nhau những ly rượu, đỏ thẩm như tình người… các anh chị không say, các anh chị chỉ say tình bạn


Anh Huy đưa sang bàn bạn mình, một gói quà … tế nhị đó, ít ai nghĩ đến, nhưng may quá, đã có anh Huy, thản nhiên chuyển cho bạn mình ... món quà mang thật nhiều ý nghĩa …không gọi là món-quà-mọn , nhưng phải gọi là tình người vô cùng trân quí…Món ăn, ăn không hết, vì người ta nói nhiều hơn ăn, người ta kể chuyện, nhắc chuyện xưa, chuyện nay, chuyện Việt Nam, chuyện nước Mỹ..


Mãi rồi cũng phải chia tay.Ai đó, đề nghị xuống thảm cỏ chụp hình lưu niệm.Tất cả. Gần 20 người.. lao xao xuống bãi cỏ trước cửa tiệm, nhìn qua bên kia Phúc Lộc Thọ… chụp hình, chụp mãi, chụp hoài cũng vẫn chưa hết chụp… người đứng, người ngồi, lao xao…


Anh Đắc cất tiếng hát… hát giữa đêm Bolsa ... giữa ngay thủ đô tị nạn…có hiện tượng nào lạ lẫm như thế không? Một đám người trên 62,63,65 tuổi .. đứng giữa ban đêm nghe bạn mình hát… Thế mới biết, tình người không có tuổi, không có móc thời gian, không có gián đoạn không gian.Sáng sớm mai, anh chị lại đưa nhau lên San Jose, gặp các bạn khóa 17 khác..cuối tuần lại gặp nhau đâu đó, có thể San Diego, có thể Riverside, có thể San Cucamonga….nhiều lắm, còn nhiều bạn bè anh chị Đắc muốn gặp, còn nhiều bạn bè muốn gặp anh chị.


Họ vui. Tôi đang buồn vì mấy người bạn thân ra đi, tôi đang buồn vì mới đi đám Nguyễn đức Quang, Nhưng đổi lại, tôi lại tìm thấy tình người ngay trong nỗi buồn đó..Cám ơn anh chị Đắc, cám ơn các anh chị đồng môn của Phúc..Cám ơn những hạt cơm nhân nghĩa. Quan Thụy Hoài

Một tối Bolsa ấm áp

No comments: